Cảnh Ngôn trong lòng có một "ngọc nữ" không thể với tới, dù chỉ là một đứa trẻ tầm bảy tám tuổi, nhưng lại rất ngây thơ và trong sáng, hơn nữa mối tình này không có kết quả, nên chiến lược với người như vậy không thể vội vã.
Phải từ từ, đun nhỏ lửa, hầm ếch lâu, nấu cơm sống từ từ.
Trước tiên phải để anh ấy dần dần quên đi hình bóng của "ngọc nữ" ấy — may mắn là cô ấy đã là quá khứ từ hai mươi năm trước rồi.
Vậy nên bước đầu tiên của tôi trong kế hoạch là xâm nhập vào cuộc sống của anh ấy.
Sáng sớm, sau khi dùng nhà vệ sinh, tôi chu đáo giúp anh ấy bôi kem đánh răng.
Khi anh vào, không lâu sau đã tức giận nhảy ra, "Tiểu Tiên! Sao em lại bôi sữa rửa mặt lên bàn chải của tôi!"
...Thì ra dòng chữ tiếng Pháp đó là sữa rửa mặt, tôi nhìn nhãn tưởng là kem đánh răng.
Bữa sáng, tôi lo liệu hết thảy, tự tay làm cho anh ấy bữa sáng và nấu sữa đậu nành.
Nhưng không ngờ nấu sữa đậu nành cũng có bao nhiêu kỹ thuật, nếu chưa chín sẽ gây nôn mửa, tiêu chảy, ngộ độc thực phẩm.
Cũng tại tôi, ép anh ấy uống tận hai bát.
Chiều, tôi hỏi anh ấy muốn ăn gì cho bữa tối.
Tôi: "Chúng ta ăn tối cùng nhau nhé! Ăn gì? Để tôi làm!"
Chồng hợp tác: "Em đừng làm nữa, phiền phức lắm, hôm nay phải làm thêm đến khuya."
Hii cả nhà iu 💖 Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻 Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi: "À? Ban đầu tôi định gọi cá nướng, tôm hùm, lẩu, nướng BBQ đấy."
Chồng hợp tác: "Tôm hùm cay cay, 8 giờ về nhà."
Bữa tối diễn ra rất suôn sẻ, Cảnh Ngôn còn mở một chai rượu vang.
Chén rượu vang lắc lư, thêm tôm hùm cay cay, quả thật rất say lòng người.
Tôi thầm cười trong lòng, bước đầu tiên của kế hoạch đã thành công!
Tiếp theo là bước thứ hai, tôi phải —
Đang tính toán thì Cảnh Ngôn đặt tay lên vai tôi, khuôn mặt ửng đỏ, lắp bắp, "Tiểu Tiên, em có muốn ly hôn không, không muốn tôi nữa à?"
Sao anh lại nói vậy? "Tôi muốn anh mà, tôi đang rất cố gắng để có được anh."
Cảnh Ngôn say xỉn lắc đầu, "Không phải, không phải đâu, em đang lừa tôi."
"Tiểu Tiên, thời gian qua em cứ cố tình trêu chọc tôi, trước là bôi sữa rửa mặt lên bàn chải của tôi, rồi bắt tôi uống sữa đậu nành chưa chín, khiến tôi bị ngộ độc, giờ em thấy đủ rồi, em muốn tôi đi, chỉ cho tôi ăn một bữa ngon là coi như kết thúc sao?"
IQ cao thật sự khác biệt, logic mạch lạc và hợp lý.
Nhưng không đúng.
"Tất nhiên là không, tôi... tôi thực sự là vì thích anh mà." Tôi cười mỉm, khẽ nâng cằm anh lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Thích tôi?" Cảnh Ngôn ngớ người, mắt liếc nhìn.
Rồi anh vội vàng ôm lấy n.g.ự.c mình.
"Không được không được! Tôi đang chờ chị Tiểu Tiên, tôi không thể thích em, em cũng không thể thích tôi."
Chờ Tiểu Tiên? Chính là tôi mà.
Tôi nhìn khuôn mặt đỏ rực, ngốc nghếch của Cảnh Ngôn, người say thật sự khác, không chỉ không còn lạnh lùng như trước mà còn có chút quyến rũ, dù chỉ là một chút.
Đôi môi đỏ của anh còn vương vết rượu, hơi mở ra, ngây thơ và quyến rũ.
Một sợi dây trong lòng tôi bỗng đứt phựt.
Không bằng ngay lập tức làm bước ba của kế hoạch —
Tối nay tôi, Tiểu Tiên, sẽ thu phục Cảnh Ngôn!
Đàn ông đàn bà, sắc đẹp trước mắt, ai mà chẳng là kẻ tồi tệ.
"Tiểu Cảnh ngoan, chị Tiểu Tiên tới rồi!"
Tôi tiến lại gần, vòng tay quanh Cảnh Ngôn, từ từ tiến lại gần, hôn lên đôi môi anh.
Tôi mở miệng anh ra, dùng lưỡi nhẹ nhàng thăm dò vào trong.
Cảnh Ngôn mở to mắt, nín thở.
Anh cứ nín thở như vậy, khiến khuôn mặt anh đỏ bừng.
"Nhanh thở đi! Đúng rồi thở ra! Tốt hít vào!"
Một nụ hôn lẽ ra đầy lãng mạn, cuối cùng lại biến thành một lớp học giảm stress.
Khi giảm stress, Cảnh Ngôn cũng tỉnh rượu gần xong, luống cuống chạy đi.
Còn lại tôi, ngồi trong phòng khách, cảm thấy lạnh lẽo.
Nhưng cũng không phải không có kết quả.
Khi vừa dựa vào Cảnh Ngôn lúc nãy, tôi rõ ràng cảm nhận được cơ thể anh đã có phản ứng.
Như người ta nói, cơ thể luôn thành thật nhất.
Anh ấy có vẻ chỉ đi một bước nhỏ, nhưng thực tế tôi đã tiến một bước lớn!
Tôi l.i.ế.m môi, tiến độ đã đạt 99.99%.
Chỉ thiếu một bước cuối cùng.
Nhưng không ngờ, bản chất thật sự là "ngửi mùi thơm".
Cú đánh cuối cùng lại nhắm vào tôi, dù tiến độ đã 99.99%, nhưng cuối cùng vẫn thiếu chút nữa.