> “Muốn biết An Khuê là ai thật sự? Gặp tôi ở bến cảng cũ, 11 giờ. Đừng dẫn theo người khác.”
Trịnh Gia Minh nhìn dòng chữ trong im lặng. Dù biết rõ đây có thể là một cái bẫy, nhưng anh vẫn rời văn phòng vào lúc 10:45, một mình.
Tại bến cảng cũ – nơi từng là kho chứa hàng của Trịnh Thị từ thập kỷ trước, anh bắt gặp một người đàn ông lạ mặt, đeo kính đen, dáng vẻ từng trải.
— Anh là ai?
Người kia ném một tập hồ sơ xuống bàn gỗ phủ bụi:
— Tôi từng là luật sư cho cha cô ta. Người mà anh gọi là An Khuê… thật ra có một thân phận khác.
Gia Minh lật từng trang. Trong đó là giấy khai sinh, hồ sơ đổi tên, cùng bản sao thỏa thuận tài sản thời trẻ giữa cha mẹ cô – từng là cổ đông sáng lập một công ty đối thủ của Trịnh Thị, đã phá sản cách đây 20 năm.
Người đàn ông khẽ nói:
— Cô ta tiếp cận anh không tình cờ. Cô ta là con gái của người từng muốn kéo đổ đế chế Trịnh.
---
Sáng hôm sau, An Khuê phát hiện Gia Minh không đến công ty. Cô gọi không bắt máy. Lúc trở về căn hộ riêng, cô giật mình khi thấy Gia Minh ngồi sẵn trong bóng tối.
— Anh… sao thế?
Gia Minh im lặng một lúc lâu, sau đó ném tập hồ sơ lên bàn.
— Em giấu anh bao lâu?
Môi cô run nhẹ:
— Em không cố tình giấu. Em chỉ… không muốn quá khứ làm lu mờ hiện tại.
— Em tiếp cận anh để trả thù? Hay để khôi phục danh dự cho gia đình?
— Ban đầu là vì cha. Nhưng giờ… là vì chính em. Em không muốn mất anh.
Căn phòng chìm trong im lặng.
Cuối cùng, Gia Minh thở dài:
— Anh không quan tâm em là ai trước kia. Nhưng anh cần sự thật. Toàn bộ.
---
Trong khi đó, ở một nơi khác, Lâm Tĩnh Uyên nhìn màn hình giám sát với vẻ đắc ý.
— Đánh thẳng vào niềm tin – không gì hiệu quả bằng. Tình yêu của họ, sẽ sớm tan vỡ.
Cô ta xoay ghế, bấm điện thoại:
— Kích hoạt bước hai: Thỏa thuận ngầm với bên ngân hàng Nhật. Khi Trịnh Thị mất tín dụng lưu động, trò chơi sẽ kết thúc.
---
Ngay chiều hôm đó, một loạt tài khoản tín dụng doanh nghiệp của Trịnh Thị bị đóng băng vì bị nghi ngờ giao dịch lậu.
Gia Minh đến ngân hàng, nhưng mọi hồ sơ đều được xác nhận hợp lệ. Điều lạ là người ký phê duyệt lại là… giám đốc ngân hàng bên Nhật – đối tác thân cận của Bạch Lâm.
— Chúng ta đang bị bủa vây từ mọi phía. – Gia Minh nắm chặt tay.
An Khuê đưa cho anh bản sao email nội bộ rò rỉ được. Trong đó, có một chi tiết lạ: mỗi giao dịch đáng ngờ đều gắn mã ký hiệu “LX-11”.
Cô lên mạng tra cứu, mã này từng được dùng trong một công ty… dưới tên giả của Lâm Tĩnh Uyên.
— Đây là bằng chứng. Nhưng chưa đủ. Chúng ta cần một cú đánh khiến cô ta không kịp trở tay.
Gia Minh nhìn cô. Bất chấp tất cả những gì đã xảy ra, ánh mắt anh vẫn ấm áp:
— Nếu em còn bên anh… chúng ta sẽ phản đòn.
Cô siết chặt tay anh:
— Em không đi đâu cả. Dù có phải bắt đầu lại từ đống đổ nát.
---
Cuộc chiến đã đến giai đoạn sinh tử. Một bên là quá khứ bị phơi bày, một bên là lòng tin đang lung lay. Nhưng giữa mưa gió, họ vẫn đứng cạnh nhau.
Và họ biết: trong đêm dài nhất… bình minh sẽ luôn tới.