Chiến Trường Không Khói Lửa

Chương 6 : CUỘC CHIẾN TRÊN BÀN HỌP



Căn phòng họp chính của Trịnh Thị trở nên căng như dây đàn trong buổi sáng thứ Hai định mệnh.

Sau hàng loạt diễn biến căng thẳng trong nội bộ và đề xuất hợp tác từ Bạch Lâm, cuộc họp cổ đông mở rộng được triệu tập khẩn cấp với mục đích chính: bỏ phiếu thông qua việc sáp nhập với Bạch Lâm.

Trịnh Gia Minh đứng ở đầu bàn, ánh mắt lướt qua từng gương mặt đang chăm chú theo dõi. Đối diện anh, Lâm Tĩnh Uyên ngồi nghiêng đầu, ánh mắt nhàn nhã nhưng sắc bén.

— Trước khi bỏ phiếu, tôi có vài điều cần làm rõ. – Gia Minh lên tiếng, giọng trầm tĩnh.

Mọi người quay nhìn anh.

— Đây là bản phân tích pháp lý do đội ngũ của tôi và cô An Khuê thực hiện. Theo đó, trong điều khoản 4.5 của hợp đồng hợp tác, có một dòng ẩn quy định: “Trong trường hợp bất ổn nội bộ, bên hỗ trợ tài chính được quyền kích hoạt điều khoản ưu tiên mua lại toàn bộ cổ phần không thuộc sở hữu của bên quản trị.”

Sự im lặng bao trùm căn phòng trong vài giây.

— Điều đó có nghĩa là, nếu xảy ra xung đột hoặc tranh chấp trong hội đồng, bên Bạch Lâm sẽ có cơ hội nuốt trọn công ty chúng ta chỉ trong vòng 30 ngày. – Gia Minh kết luận.

Một trong các cổ đông gắt lên:

— Sao đến giờ chúng tôi mới biết điều này?

Gia Minh liếc nhìn An Khuê. Cô gật đầu và trình chiếu phần metadata tài liệu.

— Tài liệu được can thiệp bởi một thành viên nội bộ, cụ thể là từ phòng pháp chế. Nhưng điểm thú vị là: dữ liệu này khớp với phiên bản mà chính Tập đoàn Bạch Lâm nộp. Điều đó chứng tỏ sự chủ động cài cắm, không phải sơ suất.

Ánh mắt đám đông bắt đầu chuyển hướng sang Lâm Tĩnh Uyên.

— Cô có gì để nói không? – Một thành viên trong hội đồng hỏi.

Tĩnh Uyên khẽ cười:

— Tôi không phủ nhận. Kinh doanh là cuộc chơi quyền lực. Ai sơ hở, người đó mất chỗ.

— Và cô thừa nhận muốn nuốt trọn Trịnh Thị?

— Tôi chỉ muốn bảo vệ quyền lợi cho cổ đông. Còn việc ai là người điều hành, tôi không quá bận tâm. – Cô ta quay sang nhìn Gia Minh – Nhưng tiếc rằng, anh lại để trợ lý của mình chen chân vào chuyện lớn.

Một tiếng “ầm” vang lên khi Gia Minh đập mạnh tay xuống bàn:

— Cô ấy không phải trợ lý. Cô ấy là cổ đông hợp pháp, nắm 7% cổ phần từ quỹ đầu tư được ông nội tôi ủy quyền.

Cả căn phòng choáng váng.

An Khuê cũng ngỡ ngàng. Đây là lần đầu tiên cô nghe đến chuyện này.

Gia Minh quay sang cô, nhẹ giọng:

— Tôi định nói với em sau cuộc họp… nhưng không còn thời gian nữa.

Mạch cuộc họp rẽ sang hướng hoàn toàn khác. Giờ đây, lá phiếu của An Khuê không còn là biểu tượng – mà là yếu tố then chốt để phủ quyết đề xuất sáp nhập.

Khi đến lượt bỏ phiếu, ánh mắt Lâm Tĩnh Uyên xuyên thấu An Khuê:

— Nếu cô nghĩ anh ta thật lòng, cô quá ngây thơ rồi.

An Khuê cười nhạt, đặt lá phiếu vào hòm.

Lá phiếu mang tên: "Không đồng ý sáp nhập".

Kết quả: 52% phản đối, 48% đồng ý.

Đề xuất thất bại. Bạch Lâm rút lui khỏi hợp tác.

Khi mọi người lần lượt rời đi, Lâm Tĩnh Uyên tiến lại gần:

— Cô thắng. Nhưng trò chơi chưa kết thúc đâu.

— Tôi không chơi. Tôi chỉ bảo vệ những gì xứng đáng được giữ lại.

Tĩnh Uyên rời đi.

Trong khi đó, Gia Minh đứng lặng, nhìn An Khuê:

— Em giỏi hơn anh tưởng.

— Em cũng không nghĩ… mình đang đứng ở đây.

Anh không nói gì, nhưng ánh mắt ấy – đã không còn là ánh mắt của một CEO với trợ lý.

Mà là của một người đàn ông… đang dần nhìn rõ trái tim mình.