Chiến Lược Đặc Biệt Để Công Lược Bạo Quân

Chương 3



Cái bụng lớn hơn cả quả dưa hấu, khi đi lại phải dùng đai nâng đỡ. Đủ tháng, cơ thể càng thêm nặng nề, chỉ có thể nằm trên giường.

 

Hệ thống hỏi ta: "Ký chủ, vì sao ngươi lại muốn bạo quân chịu nhiều vất vả khi m/ang t/hai như vậy? Ngươi không sợ hắn càng h/ận ngươi sao, lỡ như ngươi vừa ra đời hắn liền b//óp ch/ết ngươi thì sao?"

 

Ta đáp: "Ngươi có biết vì sao từ xưa đến nay, việc ma/ng th/ai luôn trói buộc người mẹ mà không phải người cha không?

 

 Vì sao hắn có thể gi/ết con mình mà không chớp mắt? Sở Diệp là hoàng đế, hắn muốn có con quá dễ dàng, vô số phi tần đều có thể sinh cho hắn. 

 

Các ngươi lại muốn biến một kẻ như vậy thành 'mẹ bỉm sữa', nhưng lại để ký chủ và biết bao hoàng tử, công chúa tranh sủng trước mặt hắn. Thành công mới là lạ, bởi vì ngươi không phải là duy nhất, có vô số người có thể thay thế ngươi. Nếu đã vậy, hãy để chính hắn tự mình sinh một đứa con xem sao."

 

Đủ mười tháng mang nặng, khi chuyển dạ, Sở Diệp tưởng rằng "cực hình" đã kết thúc, nhưng những đau đớn tột cùng nhất chỉ mới bắt đầu. Hắn kêu gào suốt một ngày một đêm, gần như mất nửa cái mạng, cuối cùng mới nghe thấy tiếng trẻ thơ cất tiếng khóc.

 

"Chúc mừng Bệ hạ! Là một tiểu công chúa!"

Vừa sinh xong, Sở Diệp đã ngất đi. Khi tỉnh lại, giọng nói hắn yếu ớt: "Cái ng/hiệt c/hủng đó đâu... mang nó đến đây."

 

Lý công công, tổng quản thái giám bên cạnh Sở Diệp, run rẩy bế ta trong tã l/ót đến. Hắn bất an vì trước khi sinh, Sở Diệp đã luôn nói sẽ gi/ết ta ngay khi ta chào đời. editor: bemeobosua. Nhưng dù sao đây cũng là con ruột của Bệ hạ, nếu bây giờ gi/ết, lỡ sau này bạo quân hối hậ/n mà g/iết họ thì sao?

 

Sở Diệp nhìn ta, vẻ mặt co giật: "Sao lại xấu như vậy??"

Lý công công cười xuề xòa: "Bẩm Bệ hạ, trẻ con mới sinh đứa nào cũng vậy ạ, vài ngày nữa sẽ xinh đẹp thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Sở Diệp nhìn ta không nói, trên mặt hiện lên đủ loại cảm xúc rối bời, giằng x/é... Cuối cùng, hắn vẫy tay đầy nhân từ bảo Lý công công bế ta đi.

Hệ thống vừa thở phào nhẹ nhõm, Sở Diệp lại buông thêm một lời tàn nhẫn: 

 

"Đợi trẫm hồi phục, trẫm sẽ giế/t ngươi, tên xấu xí kia—trẫm phải tự tay g/iết!"

Hệ thống gào thét trong đầu ta:

 

 "Làm sao bây giờ! Chủ ý tồi tệ gì thế này! Ngươi nhất định phải đầu th/ai vào bụng bạo quân làm gì?! Người khác chỉ cần cố gắng sống sót đã ổn rồi! Ít nhất sẽ không bị gi/ết ngay từ đầu! Làm sao bây giờ...?!"

 

Hệ thống mong ta tự cứu, nhưng không ngờ lại nghe thấy ta nói: "Hãy khiến Sở Diệp tiết sữa, ta muốn hắn cho ta bú."

 

Hệ thống: "Hả??? Cái đó là tiếng người sao? Ngươi đang huấn luyện chó à? Ngươi phải biết rằng các hoàng tử, công chúa đều có nhũ mẫu! Phi tần cũng không tự mình cho con bú! Ngươi lại muốn Sở Diệp cho ngươi bú? Làm sao có thể! Hắn chưa gi/ết ngươi đã là may rồi."

 

Ta nào màng đến những điều đó.

 "Ngươi cứ khiến hắn tiết sữa trước đã, còn lại ta có đủ sức lực và thủ đoạn."

 

Hệ thống: ? 

Không hiểu, nhưng vẫn làm theo.

Thế là ngay khi Sở Diệp tưởng rằng đã có thể thở phào, hắn lại tiết sữa.