Chỉ Thuộc Về Em

Chương 15



Anh ấy lúc này mới ngẩng mắt lên, ánh mắt từ từ lướt qua những người trên bàn, giọng điệu ôn hòa.

"Tôi tên là Bùi Thanh Hoài, một trong những người sáng lập tập đoàn Thanh Mặc, người còn lại là vợ tôi. Hiện tại công việc của tôi là phụ trách một số công việc của tập đoàn."

"Tôi và Giản Mặc được xem là thanh mai trúc mã, đã kết hôn bảy năm rồi. So với công ty, đối với tôi điều quan trọng hơn là làm 'chồng nội trợ' độc quyền của Giản Mặc."

Chỉ một câu nói đơn giản, trong phòng riêng lại dậy sóng một lần nữa.

Nhưng những nhân viên cũ lại bất ngờ chìm vào im lặng trong chốc lát.

"...Tập đoàn Thanh Mặc?"

"Khoan đã, có phải cái –"

Có người lập tức mở điện thoại tìm kiếm, vài giây sau màn hình sáng lên, tiếng reo hò lại vang vọng:

"Trời ơi, chính là cái tập đoàn Thanh Mặc luôn hợp tác với công ty chúng ta! Ban đầu rót vốn cho chúng ta chẳng phải là..."

"Tôi cứ nghĩ là một ông trùm bí ẩn, hóa ra là... chồng của Tổng giám đốc Giản?"

"Đây là sự kết hợp hoàn hảo giữa hai người tài giỏi!"

Nụ cười của Lâm Gia khựng lại khi nghe thấy những lời bàn tán liên tục, chiếc cốc nước chưa uống trong tay chậm hơn vài giây mới đưa lên miệng.

Còn Bùi Thanh Hoài thì không hề nhìn cậu ta một cái, chỉ nhẹ nhàng xoa xoa chiếc nhẫn cưới trên ngón tay tôi, lông mày và ánh mắt điềm tĩnh, tự tại.

Tôi không nhịn được bật cười, nói nhỏ: "Anh đang khoe khoang đó hả?"

Anh ấy cũng nhỏ giọng đáp lại: "Anh đang nói cho mọi người biết chủ quyền của anh đấy."

Tôi đỏ mặt trừng mắt nhìn anh ấy một cái thật mạnh.

24

Buổi tiệc gần kết thúc, tôi đứng dậy đi vệ sinh.

"Tổng giám đốc Giản." Khi tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh, tôi thấy Lâm Gia đi đến trước mặt tôi, giọng nói bình tĩnh, mang theo một chút căng thẳng khó nhận ra.

Tôi nhìn cậu ta một cái, trong lòng chợt rùng mình, nhưng vẫn giữ nụ cười lịch sự.

"Lâm Gia? Có gì vào trong nói chuyện."

"Không được!"

Lâm Gia có chút vội vã, thấy tôi sắp quay người rời đi, liền kéo mạnh cổ tay tôi, rồi lại rụt tay về như bị điện giật.

"Xin lỗi."

Cậu ta đứng sững ở đó, rất lâu sau mới do dự mở lời.

"Tổng giám đốc Giản... Giản Mặc, thật ra, em từ suốt thời đại học đã vô cùng ngưỡng mộ chị."