Chị Em Song Sinh

Chương 6



Mọi người đang bàn tán xôn xao thì bất ngờ nghe ông Chung lên tiếng.

-Có lẽ do cơn mưa lớn đêm qua làm núi lở nên mới xuất hiện cái hang này thôi. Mọi người đừng suy diễn lung tung nữa. Mau xuống núi đi.

Ông Chung nói cho qua để trấn an mọi người, thế nhưng trong lòng ông giờ phút này lại thấy cực kỳ sợ hãi khi từ nãy giờ mọi người đang bàn tán thì ông đã lấy hết can đảm tiến tới cửa hang. Đưa mắt nhìn vô đó ông như bật ngửa khi thấy một con vật cực kỳ to lớn, thân hình màu trắng bạch đang che cả cửa hang.

Dù chưa thể đoán được là con gì, nhưng vì để bảo toàn mạng sống của tất cả mọi người nên ông liền lấy lại bình tĩnh, bước đi ra khuất chỗ cái hang thật nhẹ nhàng rồi hối thúc mọi người quay lại nhà ông nhanh nhất có thể.

Khi đã về đến nhà được an toàn, ông Chung mới thở phào, tim trong lồng n.g.ự.c cũng vì thế mà đập chậm lại. Dù mấy người đi chung ông cũng có thắc mắc hỏi sao ông lại vội quay lại mà không ở tìm hiểu thêm, thì ông chỉ nói qua loa rằng ông đã tìm hiểu kỹ rồi, trên đó chẳng có gì lạ cả… mọi người nghe vậy cũng tin lời ông và yên tâm trở về nhà sau một đêm đau thương. Nhưng mọi chuyện chẳng dừng lại ở đó khi mà mấy ngày liên tiếp trong làng lại xảy ra những vụ mất tích đầy bí ẩn…



Trôi qua thêm hai ngày nữa người dân trong làng lại được phen nhốn nháo cả lên khi mà có mấy người tự dưng mất tích một cách kỳ lạ, họ đến nhà ông Chung khai báo nhờ ông cho người đi tìm, ông Chung cũng gật đầu sai người đi tìm cho có lệ nhưng trong lòng ông đã hình dung ra sự việc bằng cảm nhận khác.

Đúng lúc này bên phòng của Quỳnh Hoa cũng có tin mừng…Một người ở trong nhà nhanh chóng chạy đến chỗ ông Chung, bà ta thông báo

-Thưa ông bà hai đã tỉnh lại rồi ạ.

Ông Chung trong nhất thời không nhớ ra bà hai được nhắc đến là ai, tại sau lại tỉnh lại nên ông có chút hơi ngây người ra, thắc mắc nhìn người làm ở nhà mình mà gặng hỏi lại

-Bà hai nào?

Bà người làm liền trả lời thật thà

-Dạ là bà hai Quỳnh Hoa ạ..

À… ông Chung nhớ ra rồi, có lẽ mấy hôm nay nhiều việc nên ông cũng quên mất đi. Đưa tay xua đi ý bảo bà ta lui vào, rồi ông cũng nhanh chóng định đi sang phòng của Quỳnh Hoa một chuyến. Nhưng khi ông Chung mới vừa đi được mấy bước, thì người làm của nhà ông lại tất tả chạy vào…

Thằng Bình thông báo

-Dạ bẩm ông, đã phát hiện ra một x.á..c người không còn nguyên vẹn trên đỉnh núi.

Ông Chung nghe vậy cũng giật mình, liền bỏ qua chuyện của Quỳnh Hoa, ông nhanh chóng giục người đưa ông lên núi xem sao?



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sau khi nhìn cái x..á..c người không còn nguyên vẹn thì về đến nhà ông Chung bị ám ảnh mãi thôi… ông cứ ngây ngây dại dại không nói không rằng cứ chui vào phòng nằm mãi, những người ở trong nhà đem cơm nước vào ông cũng không động đũa miếng nào…. Vì sợ lâu ngày ông bị kiệt sức, lại nghe những lời đồn thổi không hay bên ngoài. Cuối cùng bà Lệ Hoa cũng đành phải gọi mọi người tụ tập lại. Rồi bà nói

-Mấy ngày hôm nay chắc mọi người cùng nghe những chuyện không hay ở trong làng mình rồi có đúng không?

Cả đám người làm đứng nhìn nhau, ai rồi cũng gật đầu. Bà Hoa lúc này cảm thấy đã đúng lúc cần vào việc nên liền nói tiếp

-Ông nhà cũng vì những chuyện không hay đó nên mới đổ bệnh, nhưng ông uống thuốc mãi mà vẫn không thuyên giảm nên tôi sợ có bí ẩn gì đó mà chúng ta không thể hiểu hết được… Tôi có nghe bảo ở làng bên có ông thầy phù thủy kiêm chữa bệnh rất hay, nên hôm nay tôi quyết định nhờ cậu Bình sang bên đó một chuyến để mời ông thầy qua đây để trị bệnh cho ông… cậu Bình đi sớm về sớm nha.

Thằng Bình nghe lời bà chủ đi theo sự hướng dẫn của bà may mắn cũng tìm được nhà của ông Thầy phù thủy mà bà Hoa nói đến. Ngôi nhà ba gian to lớn một mình nấp sau ngọn núi. Thằng Bình nhìn vào, định bước vào trong nhưng cảm giác có hơi rùng mình nên cứ đứng đực ra một lúc mà vẫn không dám tiến vào trong, may sau vừa vặn thay ông thầy lại vừa từ trong nhà xách cái túi to đi ra.  Thằng Bình đánh liều tới gần ra sức mời ông ta về nhà chữa bệnh cho ông mình là ông Thầy liền gật đầu ngay rồi giục thằng Bình đi luôn ..

Nhận được cái gật đầu đồng ý, thằng Bình tuy có hơi khó hiểu rằng tại sao ông Thầy lại biết mình tới mà chuẩn bị mọi thứ một cách toàn vẹn nhất rồi đi theo ngay mà không cần phải đợi chờ gì cả nhưng vì muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ nên Bình cũng không suy nghĩ gì nhiều nữa, nhanh chóng dẫn luôn ông Thầy về ngay nhà mình.

…Sau khi được ông Thầy cho uống một lá bùa gì đó thì một lát sau ông Chung cũng tỉnh lại, vừa hay ông thầy cũng đã lên núi xem tình hình rồi về lại. Với sự có mặt của ông Chung và mọi người dân trong làng, ông Thầy với vẻ mặt cực kỳ nghiêm nghị, ông nói

-Trước tiên tôi thông báo với cả làng một tin cực kỳ xấu là nơi này phong thủy đã bị phá rồi, trong hang đá trên núi cũng xuất hiện một con mãng xà lớn, e rằng vài hôm nữa dân trong làng sẽ gặp đại nạn lớn mà khó tránh khỏi?

Vừa nghe ông Thầy phù thủy nói, cả dân làng đều nháo nhào cả lên, gương mặt ai cũng tái xanh vì sợ. Cả ông Chung nữa, vì ông đã chính mắt thấy con mãng xà đó rồi nên lời ông thầy nói ông càng thêm tin

Đưa tay có ý trấn an dân làng, ông Chung nói

-Mọi người bình tĩnh.

Rồi nhìn sang thầy phù thủy. Ông hỏi

-Thế có cách nào hóa giải không thầy?

Ông Thầy với bộ đồ dài màu đen, tay cầm cây quạt đen, tay đưa lên vuốt mấy sợi râu dài. Ông ta chau mày ngẫm nghĩ một hồi lâu sau đó chóp chép khuôn miệng nói

-Cách thì cũng có, nhưng e là…

Ông thầy ngập ngừng càng làm cho mọi người thêm sốt ruột. Ông Chung cũng vậy, lòng ông cũng nóng như lửa đốt mà chờ ba đợi câu trả lời… duy chỉ có bà Lệ Hoa là bình tĩnh nhất, giữa không gian yên lặng, chỉ mình bà lên tiếng

-E là thế nào hả thầy? Có cách gì thầy cứ nói đi ạ?

Ông Thầy tiếp tục nói sau một hồi im lặng