Khi Tào Cẩm Lưu nghe tiếng la mắng cá»§a Tạ Kha, cáºu ta co mình sợ hãi, cuá»n tròn vào vòng tay cá»§a Chu Kiá»u, trong khi miá»ng kêu lên lá»i than nhục Äầy thương cảm:
“Anh trai Æ¡i, anh xem anh ta kìa – không chá» Äánh ngưá»i dữ mà chá»i ngưá»i cÅ©ng dữ thiá»t luôn á!”
Chưa ká»p Chu Kiá»u há»i phục, Tạ Kha Äã nóng giáºn Äến mức mất hết lý trí:
“Tào Cẩm Lưu, cáºu có muá»n chết hả!”
Ninh Lạc Äứng bên xem cho vui, lẩm bẩm:
“Tôi thấy cáºu ta chẳng muá»n chết, nhưng cÅ©ng chẳng còn hứng sá»ng nữa.”
Cáºu tá»± dưng vá»i tay móc vào túi Äá»nh lấy ra vài hạt dưa Äá» nhấm nháp, nhưng ai ngá» nháºn ra mình chá» mặc Äá» ngá»§. Chút tiếc nuá»i, cáºu chá» biết ôm lấy “Äuôi khá»§ng long” cá»§a bản thân Äá» tá»± an á»§i.
Lá» Äình Châu cúi Äầu nhìn Äôi tay bá»ng trá» nên trá»ng rá»ng cá»§a mình, rá»i chạm nhẹ vào Äầu ngón tay – vẫn còn dư lại cảm giác ấm áp và má»m mại.
Nhìn Tạ Kha bá»c phát cÆ¡n giáºn như má»t con khá»§ng long phun lá»a, Chu Kiá»u vá»i bưá»c tá»i che chá» cho Tào Cẩm Lưu Äang ngoan ngoãn Äắp túi Äá chưá»m mặt:
“Tạ Kha, anh có thá» bình tÄ©nh chút ÄÆ°á»£c không? Em ấy là em trai cá»§a cáºu mà.”
Tạ Kha càng giáºn thêm:
“Tôi chẳng có em trai như váºy!”
“Tạ Kha!” Chu Kiá»u vừa chạm Äúng vào chá» yếu cá»§a anh ta, nói:
“Má»i ngưá»i Äá»u Äang nhìn kìa, cáºu chẳng muá»n tiếp tục á»n ào nữa chứ?”
“Tại sao? Chu Kiá»u, cáºu chẳng nghe những gì cáºu ta vừa nói sao? Cáºu còn dám Äứng ra bào chữa cho cáºu ta à?”
Tạ Kha kinh ngạc Äến ná»i mất lá»i.
“Tôi không phải bào chữa cho em ấy, hai ngưá»i các ngưá»i tôi chẳng muá»n bào chữa cho ai, tôi chá» mong cho chuyá»n á»n ào này mau dứt Äi thôi.”
Chu Kiá»u mím môi nói váºy.
Nghe váºy, Tào Cẩm Lưu liá»n trông mặt Äầy thương cảm nhìn Chu Kiá»u, nhưng Chu Kiá»u chẳng ngoái Äầu nhìn cáºu ta chút nào. Tào Cẩm Lưu cúi Äầu, trông như quả cà tím bá» sương Äông, héo hon.
“Cáºu, ÄÆ°á»£c… Chu Kiá»u, cáºu giá»i lắm!”
Tạ Kha tá»±a lưng vào lưng ghế sofa, tay kia ôm lấy ngá»±c, mắt luá»n má» theo từng cÆ¡n giáºt.
Anh ta tính là gì? Ngưá»i yêu thầm trong nháy mắt biến thành tình Äá»ch, không những chuyên tâm Äào góc tưá»ng cá»§a anh ta mà còn xúi giục Chu Kiá»u Äứng á» phía Äá»i diá»n vá»i mình!
Tạ Kha chất vấn: “Váºy những khoảnh khắc tươi Äẹp giữa chúng ta là gì?”
Ninh Lạc nhanh nhảu Äáp:
“Là rong biá»n“
Sắc mặt Tiá»n Äa Äa hÆ¡i méo mó, vừa yêu vừa háºn cáºu.
Chu Kiá»u: “Giữa chúng ta, chưa bao giá» có gì tá»t Äẹp.”
Tạ Kha lại bá» nghẹn há»ng.
Nhưng không thá» không nói, Chu Kiá»u vẫn là ngưá»i hiá»u rõ Tạ Kha, biết anh ta sÄ© diá»n, láºp tức nắm trúng Äiá»m yếu cá»§a Tạ Kha, khiến anh ta có lá»a cÅ©ng không phát ra ÄÆ°á»£c, nghẹn trong lòng càng khó chá»u hÆ¡n.
Tạ Kha cuá»i cùng cÅ©ng phải nếm trải cái cảm giác có miá»ng mà không nói ÄÆ°á»£c.
Ninh Dương lại thêm dầu vào lá»a, cáºu cá»±c kỳ nhiá»t tình muá»n Tạ Kha xui xẻo thêm chút nữa: “Tá»ng giám Äá»c Tạ, như váºy là không Äúng rá»i, Äã là ngưá»i má»t nhà thì nên giáo dục, giao tiếp cho tá»t, không phân biá»t Äúng sai Äã xông lên Äánh ngưá»i, còn chá»i mắng Tiá»u Tào Äi chết, tháºt sá»± là quá Äáng.”
Nói xong, Ninh Dương chá»nh lại cá» áo, ung dung tá»± Äắc, từ trong ra ngoài Äá»u lá» ra vẻ khoang khoái cá»§a ngưá»i Äứng nói chuyá»n không Äau lưng.
Ninh Lạc cay Äá»c bình luáºn:
“Anh kiêu ngạo như con gà trá»ng lá»n ngẩng cao Äầu Äi bá» trong sân sau váºy“
Ninh Dương thầm khinh bá» má»t tiếng trong lòng.
Äó là bá»i vì em chưa nhìn thấy bá» dạng Tạ Kha tranh giành làm Än vá»i mình! Äó còn là tranh giành làm Än sao? Là tiá»n Äó!
Quân tá» yêu tiá»n bạc, kiếm tiá»n phải có Äạo Äức, Ninh Dương lại liếc nhìn Tạ Kha, hừ cưá»i, tiá»u nhân yêu tiá»n bạc thì không biết lá»
Äá».
Tạ Kha bá» anh ta chá»c tức Äến chết Äi sá»ng lại, ngay cả dạ dày cÅ©ng bắt Äầu Äau, Äau Äến mức anh ta Äá» má» hôi: “Tôi không phân biá»t Äúng sai? Những gì anh ta vừa nói má»i ngưá»i Äá»u nghe thấy rá»i chứ? Äây mà còn không phân biá»t Äúng sai?? Chẳng lẽ phải Äá» cáºu ta ngá»i lên Äầu tôi má»i Äúng sao!”
Giá»ng nói cá»§a Tào Cẩm Lưu yếu á»t vang lên: “Anh, em thấy anh và anh Tiá»u Kiá»u chia tay rá»i má»i nói những lá»i này, em biết anh tức giáºn, anh Äánh em thì cứ Äánh Äi, coi như là trút giáºn.”
Cáºu ta tá» vẻ yếu Äuá»i không thá» tá»± lo cho mình, chá» có má»t cái miá»ng là còn phun ÄÆ°á»£c trà xanh: “Chá» cần sau này hai chúng ta cạnh tranh công bằng là ÄÆ°á»£c, dù sao anh cÅ©ng không phải là ngưá»i cá»§a anh Tiá»u Kiá»u nữa rá»i. CÅ©ng Äừng nói gì mà lên lên Äầu nữa, không tôn trá»ng anh Tiá»u Kiá»u.”
Tạ Kha run rẩy ná»a ngày, váºy mà không thá»t ra ÄÆ°á»£c má»t câu nào.
Tiá»n Äa Äa vừa nhìn sắc mặt anh ta thì kinh hãi: “Tá»ng giám Äá»c Tạ, sao mặt anh trắng như quá»· thế?”
“Tôi… dạ dày…! ” Tạ Kha cá» gắng phun ra hai chữ, mắt trợn trắng, ngã xá»u xuá»ng sofa.
Má»i ngưá»i kinh hãi.
“Trá»i má!”
“Sao thế này?”
“Không phải chứ? Chắc là bá» tức ngất tháºt rá»i?”
Äá»i diá»n, Chu Kiá»u thản nhiên nói: “Anh ấy có bá»nh dạ dày, buá»i tá»i chưa Än cÆ¡m.”
Lại bá» chá»c tức má»t tráºn, không ngất xá»u má»i là lạ.
Sao không nói sá»m!
Tiá»n Äa Äa kéo Phương Lá»c Dã và mấy ngưá»i khác, vá»i vàng xúm lại khiêng Tạ Kha lên như khiêng bao tải, xông ra khá»i phòng chính, chạy Äến bá»nh viá»n trong Äêm.
“Lại vào cung lần nữa rá»i,” Ninh Lạc huých Lá» Äình Châu, nhá» giá»ng nói, “Tạ Kha rất hiếu thắng, Chu Kiá»u cÅ©ng rất hiếu thắng, nhưng từ nay vá» sau Chu Kiá»u không cần hiếu thắng nữa rá»i, anh biết tại sao không?”
Lá» Äình Châu nghe anh ta nói ná»a ngày trá»i má»i há»i: “Tại sao?”
Ninh Lạc chá» vào Tào Cẩn Lưu nói: ““Bá»i vì, sức mạnh cá»§a cáºu ta Äã Äến rá»i.””
Lá» Äình Châu: “…”
Cái gì mà như mấy cái hưá»ng dẫn bất tá» trên mạng váºy?
Tào Cẩm Lưu vì vết thương Äau nhức mà kêu la không ngừng, Chu Kiá»u lại tìm cho cáºu ta má»t quả trứng, bảo cáºu ta lÄn lên mặt, chá» cần dùng sức má»t chút là cáºu ta lại kêu Äau: “Anh Æ¡i nhẹ thôi, Äau quá à ~”
“… Tại sao cáºu ta kêu Äau mà còn mang theo cái giá»ng nhá» nÅ©ng ná»u thế kia chứ?”
Ninh Lạc hết sức khó hiá»u.
Chu Kiá»u buông tay, Äứng trưá»c mặt Tào Cẩm Lưu lặng lẽ nhìn cáºu ta.
Cáºu ấy không nói gì, Tào CẩM Lưu liá»n hoảng loạn, vừa ôm mặt Äầy vết thương vừa liên tục nói: “Em nói báºy, không Äau chút nào… Anh Äừng giáºn, em sai rá»i.”
Càng nói giá»ng càng lấy lòng, Ninh Lạc dưá»ng như nhìn thấy má»t chú chó Shiba Inu Äang vẫy Äuôi, vì phạm lá»i mà lá» ra nụ cưá»i lúng túng nhưng vẫn lá»ch sá»±, cầu xin chá»§ nhân tha thứ.
Chu Kiá»u há»i: “Tại sao lại nói thích anh vá»i Tạ Kha? Cảm thấy như váºy rất vui sao?”
Tim Tào Cẩm Lưu Äáºp thình thá»ch, không biết nên trả lá»i câu há»i chết ngưá»i này như thế nào.
Ninh Lạc thấy ngưá»i Äá»u Äã Äi hết, kéo Lá» Äình Châu cÅ©ng muá»n chuá»n ra ngoài, vừa nghe thấy câu há»i này thì chân như bá» Äóng Äinh, không thá» nhúc nhích ÄÆ°á»£c nữa.
Lá» Äình Châu bưá»c ra vài bưá»c, quay Äầu lại nhìn, Ninh Lạc Äã nhấc mông ra khá»i chá» ngá»i, Äầu vẫn dán vào khung cá»a sá» nhìn trá»m vào bên trong, giá»ng như má»t cây gáºy nghiêng ngả cắ.m vào góc tưá»ng, chá» có cái Äầu là lá» ra ngoài.
“…”
Lá» Äình Châu cảm thấy, cảnh tượng này nếu nhìn từ trong ra ngoài, sẽ vô cùng k.ích th.ích.
Trong phòng.
Tào Cẩm Lưu cảm thấy mình quá oan uá»ng: “Không phải, em không có ý Äó! Em chính là thích anh, luôn luôn thích anh, anh không biết hai ngưá»i chia tay em vui mừng Äến mức nào Äâu!”
Chu Kiá»u im lặng, má»t lúc sau: “Nhìn ra rá»i, là rất vui mừng.”
Tiêu Äá»i rá»i, bất cẩn Äá» lá» lá»i nói tháºt lòng!
Tào Cẩm Lưu háºn không thá» tá»± tát mình má»t cái, vá»i vàng chữa cháy: “Không không không, ý em là, cuá»i cùng anh cÅ©ng thoát khá»i bá» khá» rá»i, Tạ Kha không phải là ngưá»i tá»t gì, em là vì anh mà vui mừng.”
“Còn em thì sao, em thì có thá» tá»t Äẹp hÆ¡n bao nhiêu?” Chu Kiá»u ấn quả trứng trong tay lên mặt Tào Cẩm Lưu, Äau Äến mức cáºu ta láºp tức rÆ¡i nưá»c mắt, chá» là không dám kêu nữa.
Chu Kiá»u thấy váºy thì nói: “Cho dù em tháºt sá»± thích anh, em cÅ©ng chá» má»i há»c Äại há»c, Tào Cẩm Lưu, anh lá»n hÆ¡n em tám tuá»i, chúng ta không hợp nhau.”
Ninh Lạc tính toán trong Äầu:
“á», hai ngưá»i này chênh lá»ch tuá»i tác còn lá»n hÆ¡n, lúc cáºu ta mặc quần thá»§ng Äít thì anh Tiá»u Kiá»u cá»§a cáºu Äã há»c trung há»c cÆ¡ sá» rá»i“
“Anh nói như váºy… Em tháºt sá»± không biết nên Äáp lá»i thế nào,” Tào Cẩmn Lưu nghe váºy thì khó chá»u, cái Äầu lông xù xì rÅ© xuá»ng, “Váºy anh cÅ©ng phải cho em má»t cÆ¡ há»i chứ? Chúng ta còn chưa từng á» bên nhau, sao anh biết có hợp hay không hợp? Biết Äâu, biết Äâu anh lại thích trẻ tuá»i hÆ¡n thì sao, phải không?”
Anh ta ngẩng Äầu lên, Äáng thương há» há» nhìn Chu Kiá»u, nói, “Chẳng phải má»i ngưá»i Äá»u nói Äàn ông trưá»ng thành rất ÄÆ°á»£c sÄn Äón sao? Chứng tá» em vẫn có chút sức cạnh tranh trên thá» trưá»ng.”
Chu Kiá»u muá»n nói gì Äó, nhưng Äá»i diá»n vá»i ánh mắt sắp khóc cá»§a Tào Cẩm Lưu, vẫn là không nói ra: “… Tùy em váºy.”
Dù sao thì thá» rá»i sau khi thất bại má»i chá»u từ bá».
Tào Cẩm Lưu lại coi câu nói này là sá»± ngầm Äá»ng ý, Äầu tiên là khó tin, sau Äó láºp tức cưá»i toe toét.
Cưá»i Äến ngá»c nghếch.
Ninh Lạc cảm thấy càng giá»ng chó Shiba Inu vẫy Äuôi hÆ¡n.
Chu Kiá»u liếc nhìn, lặng lẽ rá»i mắt Äi.
Sau Äó liá»n nhìn thấy má»t cái Äầu lÆ¡ lá»ng giữa không trung, Äang cưá»i như bà cô nhìn anh ấy.
Hai ngưá»i nhìn nhau từ xa.
Tim Chu Kiá»u Äá»t nhiên co rút lại, lùi lại mấy bưá»c Äáºp vào ngưá»i Tào Cẩm Lưu, không ká»p lo nghÄ© gì nhiá»u kéo cáºu ta chá» vá» phía khác, mặt mày trắng bá»ch: “Ma! Ma!! Có ma!!”
Con ma láºp tức quay Äầu nhìn ra phía sau, cÅ©ng hoảng sợ hét lá»n: “Có ma??? Ma á» Äâu Æ¡ Æ¡ Æ¡ Æ¡!!”
Tào Cẩm Lưu ôm lấy món quà trá»i ban này, nghe thấy giá»ng nói quen thuá»c kia, còn chưa ká»p quay Äầu lại thì miá»ng Äã thá»t ra: “Idol? Là anh sao?”
Chu Kiá»u từ cá»±c kỳ kinh hãi hoàn há»n lại, con ngươi giãn ra từ từ lấy lại tiêu cá»±, nhìn cái Äầu kia.
Sau Äó, giá»ng như cảnh quay cháºm trong phim, cái Äầu kia quay lại, vươn vá» phía trưá»c má»t chút, lá» ra phần cá» bên dưá»i, sau Äó má»t bàn tay duá»i ra, vẫy vẫy.
“Chào?” Ninh Lạc ngượng ngùng e thẹn cưá»i, “Vừa nãy anh gá»i tôi sao?”
Chào cái con khá»!
Chu Kiá»u sá»ng ngần ấy nÄm, lần Äầu tiên có ý nghÄ© muá»n Äấm ngưá»i ta thành bánh khoai.
Äợi Äến khi phản ứng lại thì lại thấy xấu há», vì phản ứng thái quá cá»§a mình vừa rá»i.
Chu Kiá»u ho nhẹ: “Tiá»u Lạc, cáºu, cáºu Äến từ khi nào váºy? Vẫn luôn á» Äây không Äi sao?”
Ninh Lạc nói: “Má»t mình tôi? á», không phải má»t mình tôi.”
Da Äầu Chu Kiá»u nhảy lên, có má»t dá»± cảm chẳng lành.
Quả nhiên, Ninh Lạc lại lôi ra má»t cánh tay nữa, vẫy tay chào má»i ngưá»i: “Anh, chào má»i ngưá»i Äi.”
Chu Kiá»u nhìn Lá» Äình Châu Äi ra theo, con ngươi từ từ phóng to.
Lá» Äình Châu bất chấp ánh mắt kỳ dá» kinh hãi cá»§a hai ngưá»i, tâm lý tá» chất phi thưá»ng tá»t, má»m cưá»i nhẹ nhàng: “Hai chúng tôi Äi ngang qua, Äến tìm Äá» Än.”
Tào Cẩm Lưu & Chu Kiá»u: “……”
Äiên rá»i, anh tháºt là thiên tài.
Anh xem chúng tôi có tin không?
Tin hay không thì Lá» Äình Châu không quan tâm, dù sao lý do cÅ©ng Äã ÄÆ°a ra rá»i, vô cùng lá»
phép ÄÆ°a ra yêu cầu khác cá»§a mình: “À phải rá»i, Tiá»u Tào, nhá» dá»n dẹp sạch sẽ nhà bếp, ngày mai còn dùng.”
Tào Cẩm Lưu: “Hả? Nhưng tôi là thương binh mà, có thá» Äá»…” tá» chương trình làm không?
Những lá»i còn lại dưá»i ánh mắt như cưá»i như không cá»§a Lá» Äình Châu, láºp tức nuá»t trá» lại: “ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»£c thầy Lá», không vấn Äá» gì thầy Lá». Tôi thích làm viá»c nhất haha, ai giành viá»c cá»§a tôi làm là tôi giáºn Äó!”
Lá» Äình Châu hài lòng gáºt Äầu: “Rất có giác ngá», không tá».”
Ninh Lạc cÅ©ng theo Äó gáºt Äầu hài lòng: “Äảng và tá» chức xem trá»ng cáºu, yêu thích sinh viên Äại há»c, mãi mãi trẻ trung, mãi mãi tràn Äầy nhiá»t huyết.”
“Không không không, là tôi nên làm.” Tào Cẩm Lưu lạc lá»i trong những lá»i khen ngợi tung hứng cá»§a hai ngưá»i, hoàn toàn quên mất mình muá»n há»i gì.
“Váºy cứ như váºy Äi,” Lá» Äình Châu kéo Äuôi khá»§ng long cá»§a Ninh Lạc, “Äi, vá» ngá»§.”
“Äi Äi Äi.” Ninh Lạc nhảy cẫng lên Äuá»i theo.
Chu Kiá»u nhìn hai ngưá»i Äi xa, má»i ý thức ÄÆ°á»£c không Äúng.
“Chá» Äã, rá»t cuá»c há» Äến từ khi nào? Äã Äứng á» Äó bao lâu rá»i? Hai ngưá»i tại sao lại á» cùng nhau vào buá»i tá»i?”
Tào Cẩm Lưu gãi gãi Äầu: “À… quên há»i.”
Thầy Lá» vừa nói chuyá»n là cáºu ta bá» dắt mÅ©i ngay.
Chu Kiá»u: “……”
Chu Kiá»u: “Còn nữa, Äừng ôm tôi nữa, buông tay!”
Chu Kiá»u mặt mày Äá» bừng, nhá» giá»ng quát.
————-————-
Ninh Lạc má»t buá»i tá»i Än dưa, gặm ÄÆ°á»ng rất vui vẻ, di chứng duy nhất là không còn buá»n ngá»§, cùng Lá» Äình Châu vui vẻ chúc ngá»§ ngon rá»i bá» vu.á»t ve Äuôi khá»§ng long má»t cái, Ninh Lạc trá» vá» phòng mình, nằm trên giưá»ng sung sưá»ng kết ná»i mạng cá»§a Lá» Äình Châu, bắt Äầu lưá»t Äiá»n thoại.
Cáºu tháºm chí còn rảnh Äến mức ÄÄng má»t dòng trạng thái lên WeChat.
ãTôi chính là Tứ thái tá» Ngao Dạ thất lạc nhiá»u nÄm cá»§a Äông Hải Long Vương. Kỳ hạn ba nÄm Äã Äến, chuyá»n cho tôi 50 tá», giúp tôi trá» vá» ngai vàng cá»§a Long Vươngã
Bên dưá»i rất nhanh Äã có bình luáºn:
ãNinh Dương: Còn không ngá»§, coi chừng ÄÆ°á»ng chân tóc bá» ghim chặt vào Äá»nh Äầu Äóã
ãTưá»ng Bá»i Ngôn: Tin cáºu là Long Vương còn không bằng tin tôi là Tần Thá»§y Hoàngã
ãPhương Lá»c Dã: Cáºu cứ chá»u Äá»±ng Äi, ai có thá» chá»u Äá»±ng lại cáºu chứ, tôi còn phải á» bá»nh viá»n cùng Tiá»n Äa Äa trông chừng tá»ng tài dầu mỡã
Tưá»ng Bá»i Ngôn nói xong, còn nhắn tin riêng cho Ninh Lạc.
ãTào Cẩm Lưu rá»t cuá»c Äã thượng vá» thành công chưa?ã
Ninh Lạc rất Äáng ghét ném xuá»ng hai chữ: ãÄoán xemã
Không Äá» ý Äến Tưá»ng Bá»i Ngôn Äang nhảy cẳng lên bên kia, Ninh Lạc thấy Lulu cÅ©ng online, cáºu ấy cÅ©ng like bài ÄÄng trạng thái trên WeChat cá»§a cáºu và há»i cáºu có muá»n chÆ¡i game không.
ãCó ngưá»i ÄÆ°á»£c thượng vá», có ngưá»i lên hương, mà tôi vẫn luôn lên hạng. Lulu, lên acc!ã
ãLulu: Chá» Äã, há»i cáºu má»t câu há»i trưá»c Äãã
ãOtaku Lạc béo: Gì? Cáºu nói Äiã
ãLulu: Rất ÄÆ¡n giản, nếu cáºu phát hiá»n có ngưá»i lừa gạt cáºu, cáºu sẽ như thế nào?ã
Ninh Lạc vừa nghe, trách không ÄÆ°á»£c bạn chÆ¡i game cá»§a cáºu lại phá lá» thức Äêm, thì ra là gặp phải vấn Äá» tình cảm nan giải!
Lúc này, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải Äá» báºc thầy tình yêu, quân sư thâm niên Äến xem rá»t cuá»c là chuyá»n gì.
ãOtaku Lạc béo: Há»i tôi á? Váºy thì cáºu há»i Äúng ngưá»i rá»i, tôi trải qua trÄm tráºn, chìm ná»i biá»n tình, chút chuyá»n tình cảm vặt vãnh này, dá»
ợt!ã
Lá» Äình Châu: Ha ha.
Ngón tay vừa Äá»ng, lá»
phép thá»nh giáo: ãNói thá» xem xem?ã
ãOtaku Lạc béo: Phải phân tích tình huá»ng Äã, trưá»c tiên, Äá»i phương có lừa tiá»n cá»§a cáºu không?ã
ãLulu: Không phải tôi… thôi bá» Äiã
Lá» Äình Châu nghÄ© Äến viá»c mình lần trưá»c tiết Thanh Minh nháºn hai phần quà cá»§a Ninh Lạc mà còn không lên tiếng, dá»±a theo tính cách keo kiá»t cá»§a Äá»i phương… có lẽ, có thá», có lẽ, tính là lừa tiá»n?
Anh thÄm dò gá»i qua: ãChắc là tính Äi, lừa rá»i, nhưng không nhiá»uã
ãLulu: Äá»i mặt vá»i tình huá»ng này, cáºu xá» lý thế nào?ã
Lừa tiá»n á?!
Ninh Lạc từ trên giưá»ng nhảy dá»±ng lên, hai tay thay nhau gõ chữ Äầy nhiá»t huyết:
ãCái này mà cáºu không mắng? Cái này mà cáºu còn yêu? Nhưá»ng tôi má»t chút tức Äến phát cáu, mắng má»t tráºn trá»i yên biá»n lặng! Cáºu không mắng Äá» tôi Äi mắng, ÄÆ°a acc cho tôi, tên lừa Äảo Äáng ghét, tôi phải xé nát cái miá»ng cá»§a hắn ta!!ã
Lừa tình lừa thân lừa sắc Äá»u có thá», duy Äá»c không thá» lừa! tiá»n! cá»§a! cáºu!
Lá» Äình Châu: “…”
Anh lặng lẽ má» trang cài Äặt Äiá»n thoại, Äá»i tên hotspot cá»§a mình.