Bị Cả Nhà Xem Thành Bảo Mẫu, Quay Người Ta Liền Gả Cho Nhà Giàu

Chương 38



Những con cá này sau khi phơi khô có thể cất trữ lâu dài, không cần dùng dầu ngay, sau này vẫn có thể chế biến thành món ngon.

Bà nội Kỷ nhìn thấy vậy thì vô cùng hài lòng. Bà vốn đã thấy Ngọc Thanh là một cô gái tháo vát, nay lại càng thêm ưng ý. Suốt từ trưa đến giờ, bà luôn giữ nụ cười trên môi.

Thấy không khí vui vẻ, Vương Ngọc Thanh liền lên tiếng:

"Bà ơi, tối nay con sẽ nấu cơm nhé."

Bà nội Kỷ vội xua tay từ chối:

"Thôi thôi, đợi lão Tứ hoặc Đại Minh về đi, để bọn nó nấu. Con bận rộn cả chiều rồi, cứ nghỉ ngơi đi."

Nói xong, bà còn có chút kiêu ngạo bổ sung:

"Nhà họ Kỷ chúng ta đàn ông đều nấu cơm cả đấy. Ông nội con ngày trước nấu cơm còn ngon hơn cả lão Tứ. Tiếc là..."

Nhắc đến đây, bà bất giác trầm xuống. Nếu ông nội Kỷ còn sống thêm một năm nữa, hẳn là ông đã có thể tận mắt chứng kiến lão Tứ đưa con dâu về nhà, cũng được nhìn thấy cô gái chăm chỉ, tháo vát này. Nghĩ đến đó, trong lòng bà dâng lên nỗi tiếc nuối khôn nguôi.

Thấy bầu không khí có phần trầm lặng, bà nhanh chóng đổi chủ đề:

"Tóm lại, con cứ đừng nấu, để đấy cho người khác làm."

Thế nhưng, Vương Ngọc Thanh vẫn kiên quyết:

"Bà ơi, để con nấu đi. Một là con thích nấu ăn, hai là con có cách chế biến riêng cho mấy con cá này. Hơn nữa, con cũng đã ăn cơm trắng nhà mình rồi, không thể để mọi người chỉ chiêu đãi con mà con không làm gì được."

Bà nội Kỷ thấy cô kiên trì như vậy, cũng không ngăn cản nữa, chỉ nói:

"Vậy để bà vào bếp với con, bà không nhìn thấy nhưng bà biết đồ đạc để ở đâu, con cần gì thì cứ hỏi bà."

Nghe vậy, Vương Ngọc Thanh vui vẻ gật đầu.

Cô còn nhớ lúc trưa ăn cơm, Kỷ Mai Mai có nhắc đến nhà có dưa chua, bèn hỏi bà nội Kỷ chỗ để. Bà liền lần mò ra sau cửa nhà trên, lấy ra một vại dưa chua to, bên trong có cải bắp, cải xanh, cả củ cải muối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nhìn thấy vại dưa, Vương Ngọc Thanh không giấu được sự hào hứng.

Đây đều là những món dưa chua mà hồi nhỏ cô rất thích ăn. Đáng tiếc là theo thời gian, cuộc sống ở thành phố dần thay đổi, cô hiếm khi có cơ hội được thưởng thức hương vị này nữa.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Cô nhanh chóng lựa chọn nguyên liệu, quyết định chế biến hai món chính.

Món thứ nhất là cá trắm nấu dưa chua.

Món thứ hai là canh cá rô phi.

Cả hai món đều không cần chiên rán, lượng dầu có thể giảm bớt, vừa tiết kiệm vừa giữ được vị ngon tự nhiên.

Làm những món này khá tốn công, chẳng trách thời nay ít người chịu nấu. Ban ngày ai nấy đều bận rộn, buổi tối chỉ muốn ăn qua loa, làm việc nhà rồi nghỉ ngơi sớm.

Cô tỉ mỉ chuẩn bị hành, tỏi, gừng – tất cả đều là đồ tự trồng trong vườn nhà họ Kỷ. Những gia vị này, cộng thêm một ít gia vị mà cô mang theo, không chỉ giúp khử mùi tanh của cá mà còn làm tăng thêm hương vị đậm đà cho món ăn.

Mặc dù không quen dùng bếp lò đất, nhưng điều đó không làm khó được cô. Cô vẫn điêu luyện điều chỉnh lửa, canh thời gian, từng bước chế biến món ăn một cách thuần thục.

Hơn nữa, đồ ăn được nấu bằng bếp lò đất, hương vị còn thơm ngon hơn hẳn...

Dưới bếp, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa khắp gian nhà. Món cá trắm om và canh cá rô phi đã chín, hương vị đậm đà quyện vào từng làn khói bốc lên, khiến ai ngửi thấy cũng không khỏi nuốt nước bọt.

Nhà họ Kỷ vốn quen ăn uống giản dị. Bữa ăn thường ngày chỉ có ngô là chủ yếu—sáng cháo ngô, tối cơm trộn ngô hoặc cháo ngô, thi thoảng đổi sang bánh ngô. Nếu ngô đã chán, họ thay bằng khoai lang. Buổi trưa ít khi ăn, nếu có cũng chỉ là cháo ngô với ít rau dại.

Hôm nay, bà Kỷ quyết định làm bánh ngô cho bữa tối. Bà còn lấy ra hai quả trứng—chiều nay, nhân lúc Vương Ngọc Thanh dẫn Kỷ Mai Mai ra sông câu cá, bà đã tranh thủ mang chiếc rá và cái thúng mới đan sang nhà Lý Thư Cầm để đổi lấy trứng. Nhà Lý Thư Cầm ở ngay sát vách, vốn là họ hàng bên nội với nhà họ Kỷ.

Ban đầu, bà Kỷ định giữ trứng lại để bồi bổ cho mình, nhưng Vương Ngọc Thanh không nghĩ vậy. Cô đập trứng trộn vào bột ngô, thêm hành lá thái nhỏ, rồi nắn thành từng chiếc bánh ngô vàng ươm, thơm phức.

Chẳng mấy chốc, mùi thơm từ gian bếp nhà họ Kỷ tỏa ra, lan đến tận ngoài sân. Không chỉ hai nhà hàng xóm ngửi thấy, mà cả những xã viên đi làm đồng về ngang qua cũng bị mùi thơm hấp dẫn.

Mọi người đều đoán là nhà họ Chu đang nấu nướng linh đình. Hôm nay, con trai thứ hai nhà ấy đón dâu mới, dù nhà đó nổi tiếng là tằn tiện, nhưng dù sao cũng có con dâu mới về, chắc chắn phải làm một bữa ra trò.

Trong đám đông, Viên Phương vừa trông thấy Kỷ Học Ninh từ xa đi tới đã vội vàng cất giọng the thé, cố tình nói lớn để người bên cạnh nghe thấy:

"Bà cụ nhà Kỷ Lão Tứ đúng là hào phóng, con dâu mới đến nhà mà đã lấy hết đồ ngon ra nấu rồi! Nhìn xem, thơm quá, nước miếng muốn chảy ròng ròng!"


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com