Bán Tiên
Sao Äá»nh kế Äiá»u Há» Ly SÆ¡n Äã thà nh công, Äám ngưá»i Giữ Khánh lên ÄÆ°á»ng
trá» vá» Äá»a Äiá»m ẩn nấp? Äá» giữ hà nh tung bà ẩn, bá»n hắn phải tránh tránh né né
không dám bá»c lá», vì váºy tá»c Äá» không nhanh. Trên ÄÆ°á»ng Äi, Giữ Khánh vẫn
luôn lo lắng suy nghÄ©, không biết mấy ngưá»i A Lang Äại Cô có táºp trung Äầy Äá»§
ÄÆ°á»£c ngưá»i á» các Äá»a Äiá»m ẩn nấp hay không. Hưá»ng Lan Huyên, có Äá»§ thá»i
gian, cá»± linh Äá»ng cách như váºy xa, cho dù vá»i tá»c Äá» cá»§a Vân Côn, má»t chuyến
Äi vá» cÅ©ng mất không Ãt thá»i gian.
nhưng chúng ta cÅ©ng không thá» kéo dà i quá lâu, nếu cháºm chạp không tìm ÄÆ°á»£c
Äầy Äá»§, chúng ta không thá» cứ chá» Äợi mãi. Äiá»u bá»n hắn lo lắng có phần dư
thừa, sau khi vá» Äến nÆ¡i ẩn nấp, Äảo mắt nhìn thoáng qua, thấy mấy ngưá»i diá»p
A-Lang Äã trá» vá», hÆ¡i ưá»c lượng sá» ngưá»i, có lẽ Äã táºp trung Äầy Äá»§. Dù váºy,
Dữu Khánh vẫn há»i thÄm, Äã táºp trung Äầy Äá»§ rá»i chứ? Ai ngá» lại thấy mục
ngạo thiết nôn nóng tiến Äến, nói, còn thiếu lão thất.
Lão thất Äã bá» ngưá»i cá»§a Vân Côn bắt Äi rá»i. Cái gì? Dữu Khánh thất thanh thá»t
lên. Hưá»ng Lan huyên và Minh TÄng cùng trá» vá» vá»i Hắn cÅ©ng cảm thấy kinh
ngạc. Hưá»ng Lan huyên nhanh chóng Äảo mắt nhìn quanh, rá»i há»i, nÆ¡i nà y
không có dấu hiá»u từng Äánh nhau, các ngưá»i Äá»u yên là nh, Hắn là m sao lại bá»
bắt Äi? Hắn lấy cá» ra ngoà i Äi dạo, không ngá» lại là Äi thu tháºp linh thảo. Mục
ngạo thiết há» thạnh ká» lại chuyá»n Äã xảy ra, y cảm thấy viá»c không trông chừng
nam trúc là trách.
Những cá»§a mình. Ha ha. Hưá»ng lan huyá»n nghe ká» thì báºt cưá»i, rõ rà ng là cưá»i
vì tức giáºn. Lúc trưá»c Nam béo mất tÃch, má»i ngưá»i nghÄ© hết má»i cách Äá» tìm
kiếm và chá» Äợi, cuá»i cùng má»i chá» ÄÆ°á»£c gã trá» vá», nhưng trong chấp mắt lại
mất Äi, còn là bá» ngưá»i cá»§a vân côn bắt. Tên máºp nà y tại sao lại gây ra lắm
chuyá»n như thế, nghÄ© Äến liá»n không kìm ÄÆ°á»£c cÆ¡n giáºn. Sắc mặt Dữu Khánh
cÅ©ng trá» nên âm chầm, hắn biết, chuyá»n Äi tìm kiếm linh thảo gì gì Äó Äúng lÃ
phong cách của lão thắt.
Mấy ngưá»i lắc Äầu bất lá»±c, Duy chá» có vÄn khúc thì dưá»ng như có chút vui vẻ,
ông ta có vẻ thÃch nhìn xem náo nhiá»t, không ngại xảy ra chuyá»n lá»n. Ngưá»i
khác có thá» không quan tâm sá»± sá»ng chết cá»§a Nam Trúc, nhưng mục ngạo thiết
thì không thá» không quan tâm, y chá»§ Äá»ng há»i Giữ Khánh, là m gì bây giá». Giữ
Khánh bá»±c tức quá lên, còn có thá» là m gì, chết rá»i thì kéo vá». Hưá»ng Lan Huyên
biết Hắn chá» nói cho Äỡ tức, nên tiếp lá»i, chá» cần tìm ÄÆ°á»£c nÆ¡i Hắn bá» giam,
chắc hẳn vấn Äá» không lá»n.
Vá»i tình huá»ng cá»§a Hắn, phÃa bên Vân Côn sẽ không vá»i và ng giết chết, hÆ¡n
nữa Vân Côn không có mặt, Vân Côn chưa trá» vá», bên Äó cà ng sẽ không dá»
dà ng là m bá»nh. Chá» sợ Hắn không chá»u ná»i, không thá» á» lại nÆ¡i nà y nữa, á» lâu
chút nà o nguy hiá»m thêm chừng nấy. Vá» vấn Äá» Nam Trúc có thá» chá»u Äá»±ng
ÄÆ°á»£c hay không, Dữu Khánh há» trợ nói, có thá» yên tâm vá» viá»c nà y, Nam Bel
tuyá»t Äá»i sẽ không có vấn Äá» gì, Hắn tuyá»t Äá»i sẽ không bán Äứng chúng ta.
Trong lòng thầm bá» sung má»t câu
Ãt nhất sẽ không bán Äứng Hắn và lão cá»a. Hưá»ng Lan Huynh nghiêm túc cảnh
cáo, ta không phải nghi ngá» sá»± cứng cá»i cá»§a Hắn, mà là chúng ta không thá» mạo
hiá»m như váºy, có Äôi khi, vấn Äá» không phải á» chá» Hắn có muá»n công khai hay
không. Ngưá»i phải biết rằng có rất nhiá»u chuyá»n không phụ thuá»c và o ý chà con
ngưá»i, huá»ng chi, thá»§ Äoạn cá»§a tiên gia vượt quá sức tưá»ng tượng cá»§a chúng ta.
Còn nữa, nếu phát hiá»n Nam Béo xuất hiá»n tại vùng nà y,
Phá» nhạc rất có thá» sẽ chá»u táºp lượng lá»n nhân mã Äến vùng nà y Äá» lục soát cẩn
tháºn. Láºp tức rá»i Äi, liên há» vá»i bên kia Äá» tìm Nam béo. Sau khi cưá»p ngưá»i thá»
trá»±c tiếp xông ra ngoà i, bên kia tá»± nhiên là chá» hoác lãng. Lần nà y quay vá» vá»n
là Äá»nh chá»u táºp má»i ngưá»i xông ra ngoà i trong lúc Vân Côn vắng mặt, chá» lÃ
bây giá» trong quá trình nà y có thêm má»t bưá»c nữa là cứu ra Nam Trúc. Äiá»u giữ
Khánh Äang cân nhắc là , liá»u hoác lãng có thá» thuáºn lợi tìm ÄÆ°á»£c Nam Trúc hay
không?
Hưá»ng Lan Huyên bắt chuyá»n vá»i VÄn Khúc, Minh TÄng và A Lang Äại Cô, ba
ngưá»i láºp tức theo nà ng ra khá»i hang Äá»ng, Dữu Khánh thấy váºy liá»n Äi theo.
Sau khi ra khá»i hang, Hưá»ng Lan Huyên nói vá»i VÄn Khúc và Diá»p A Lang,
Äại Hòa Thượng vẫn có cách má» tiên phá»§ Äá» chúng ta Äi ra ngoà i. VÄn Côn
cÅ©ng Äã bá» chúng ta dùng kế Äiá»u há» ly sÆ¡n dẫn rụ rá»i Äi, Äây là cÆ¡ há»i Äá» chúng
ta thoát ra ngoà i. Vấn Äá» hiá»n tại là Phá» Nhạ Äang canh giữ lá»i ra, muá»n Äi ra
ngoà i thì phải vượt qua cá»a. Ai Phá» Nhạ?
Ta tá»± thấy mình không phải là Äá»i thá»§ cá»§a phá» nhạ, tháºm chà còn không có sức
lá»±c chá»ng Äỡ. Cần phải có ngưá»i chá» giúp ta má»t tay, cùng nhau cầm chân phá»
nhạ, Äá» tạo cÆ¡ há»i cho những ngưá»i khác Äi ra ngoà i. Mấy ngưá»i nhìn nhau,
Diá»p A-Lang là ngưá»i Äầu tiên thẳng thắn nói, ta thá»±c sá»± muá»n giúp, nhưng
thá»±c lá»±c cá»§a ta kém phá» nhạ quá ra. Xong tá»i cÅ©ng không giúp ÄÆ°á»£c gì, tháºm
chà còn có thá» trá» thà nh gánh nặng cho các ngưá»i. Minh TÄng cÅ©ng chấp tay
nói, phá» nhạ Äã biết khuyết Äiá»m cá»§a Kim Cương há» thá» Äại Pháp.
Nếu Äá»i Äầu chÃnh diá»n, tác dụng cá»§a bần tÄng không khác gì diá»p à lang. Van
khúc ngưá»c mắt nhìn chá»i, lầm bẩm nói, cần gì phải vòng vòng vo vo như váºy,
chẳng phải là muá»n ta xuất thá»§ sao. Rất rõ rà ng, set vá» Tu Vi, á» Äây, chá» có ông
ta và hưá»ng Lan huyên là có thá» Äá»i Äầu vá»i Phá» Nhạ, những ngưá»i khác sông
tá»i Äá»u là Äi tìm chết. Nếu Äã bá» nhìn thấu, hưá»ng Lan huyên cÅ©ng không vòng
vo nữa, Van Lão còn có thá» Äánh vá»i Phá» Nhạ má»t cháºn không? Nói Äến viá»c
nà y.
VÄn khúc cuá»i nhìn hai tay cá»§a mình, không nhá»n ÄÆ°á»£c cất tiếng thá» dà i, nếu
như còn hai tay, ta chá» cần má»t kiếm là có thá» chém nó. Bất ká» là kiếm quyết
hay là phá thiên cương cá»§a ta, ta Äá»u chưa tu luyá»n ÄÆ°á»£c Äến cảnh giá»i không
cần dá»±a và o Äôi tay cá»§a mình. Trong tráºn chiến tại cá» linh Äá»ng, khi hai tay còn
nguyên vẹn thì ta vẫn kém hÆ¡n cô ta, bây giá» không có hai tay, ta cà ng khó thá»
chá»ng lại. Liên thá»§ vá»i ngưá»i Äá» cầm chân cô ta không phải là không ÄÆ°á»£c.
Vấn Äá» là ngưá»i và ta có thá» cầm chân bao lâu. HÆ¡n nữa, vì sao phải cầm chân
cô ta chứ? Cá»ng vừa má» ra, trá»±c tiếp lao ra ngoà i lÃ ÄÆ°á»£c. Cho dù cô ta có cùng
Äi theo ra ngoà i thì thế nà o. Chá» cần vân cô không ra ngoà i, mấy ngưá»i Äinh
giáp thanh liên thá»§ vá»i nhau, phá» nhã không Äáng Äá» lo ngại, nhất Äá»nh sẽ chết.
Hưá»ng lan huyên, không dá»i gạt ngà i, chia khóa má» ra tiên phá»§ chÃnh là thứ á»
trên tay mấy ngưá»i Äinh giáp thanh, không có cách nà o khác.
vẫn phải cần bá»n há» má» ra. Äại Hòa Thượng chá» là có cách gá»i tÃn hiá»u Äá» bá»n
há» má» cá»ng ra mà thôi, nhưng không có cách nà o liên lạc cụ thá», và vấn Äá» lÃ
nằm á» Äó. Không cần ta nói ngà i Äại Khái cÅ©ng biết, mấy ngưá»i Äinh giáp thanh
Äá»u là ngưá»i cá»±c kỳ cẩn tháºn, má»t khi phát hiá»n thấy tình hình không thÃch hợp,
bá»n há» sẽ láºp tức Äóng kÃn cá»ng. Khi má» cá»a, bá»n há» nhất Äá»nh sẽ cá»±c kỳ cẩn
tháºn, chá» cần có chút xÃu gì Äó không á»n, bá»n há» sẽ bá» chạy.
vá» sau e rằng sẽ không bao giá» má» ra nữa. Cho nên, nhất Äá»nh phải có ngưá»i
chá» sẵn á» lá»i ra, gần nhất có thá», khi cá»a vừa má» ra, phải lao ngay ra ngoà i. Äến
lúc Äó, cho dù cá»a Äóng lại cÅ©ng không vá»i, có thá» nói chuyá»n vá»i bá»n há», giải
thÃch rõ rà ng tình huá»ng, bá»n há» tá»± nhiên sẽ má» ra. VÄn khúc suy nghÄ© má»t chút,
há»i tiếp phải cầm chân Phá» Nhạ bao lâu? Mặt hưá»ng lan huyên lá» vẻ cay Äắng,
Äây cÅ©ng là má»t vấn Äá».
sau khi nháºn ÄÆ°á»£c tÃn hiá»u má» cá»a, không ai biết mấy ngưá»i Äinh giáp thanh có
láºp tức má» ra hay không. Cần phải cầm chân Phá» Nhạ bao lâu, trong lòng ta
cÅ©ng không xác Äá»nh. VÄn khúc chầm ngâm nói, vá»i tình trạng cá»§a ngưá»i và ta
hiá»n nay, Äá»i mặt vá»i Phá» Nhạ, cà ng kéo dà i cà ng nguy hiá»m, không bằng nghÄ©
cách dụ cô ta rá»i Äi. Hưá»ng Lan huyên, ta Äúng là có cách dụ cô ta rá»i Äi, ta
chắc chắn có thá» lợi dụng ÄÆ°á»£c lê hoa. Nhưng là m như váºy mất rất nhiá»u thá»i
gian.
chúng ta không thá» chá» Äợi, vÄn côn cÅ©ng sẽ không cho chúng ta có nhiá»u thá»i
gian như váºy. Phương pháp trá»±c tiếp nhất chÃnh là chúng ta lá» mặt Äá» rụ cô ta
rá»i Äi, nhưng trong lúc nhất thá»i lại có thá» rụ phá» nhạ Äi xa ÄÆ°á»£c bao nhiêu chứ.
Trừ khi Äại Hòa thượng dùng Thiên Dá»±c lá»nh Äá» há» trợ, nếu không, vá»i tu vi
cá»§a phá» nhạ, cô ta rất nhanh sẽ Äuá»i ká»p chúng ta. Má»t khi dùng Äến Thiên Dá»±c
lá»nh mà vẫn không chạy thoát ÄÆ°á»£c cô ta, váºy thì dấu hiá»u rụ rá» sẽ quá rõ rằng,
phá» nhạ cÅ©ng không ngá»c.
Chá» cần dùng Äến Thiên Dá»±c lá»nh, có khả nÄng phá» nhạ sẽ không tiếp tục Äuá»i
theo. Nếu phá» nhạ không rá»i xa lá»i và o, viá»c dụ dá» sẽ không có bất kỳ ý nghÄ©a
nà o, Äá»ng tÃnh Äánh nhau vừa xuất hiá»n tại lá»i ra, cô ta láºp tức sẽ biết mình bá»
lừa, sẽ cấp tá»c quay trá» lại. VÄn khúc sức khoát há»i, ngưá»i rá»t cuá»c Äá»nh là m thế
nà o?
Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com