Bạn Thân Trà Xanh

Chương 7



Đang chuẩn bị đi ngủ, điện thoại An Chi vang lên tiếng tin nhắn đến. Một số lạ.

[Muốn biết sự thật về Mai Anh? Gặp tôi tối nay tại quán x.]

An Chi nhìn dòng tin nhắn, tim cô đập nhanh hơn một nhịp. Một nguồn tin mới? Hay... là bẫy?

4

An Chi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Dòng tin nhắn từ số lạ vẫn ở đó, như một lời thách thức hoặc một cánh cửa. "Muốn biết sự thật về Mai Anh? Gặp tôi tối nay tại quán x."

"Sự thật?" An Chi nhếch mép. Cô đã biết khá nhiều sự thật tàn nhẫn rồi. Nhưng còn gì nữa? Ai đứng sau tin nhắn này? Một cái bẫy? Hay thực sự là một người biết điều gì đó?

Cô cân nhắc. Rủi ro cao. Nhưng cơ hội cũng lớn. Nếu có thêm bằng chứng, kế hoạch của cô sẽ nhanh hơn rất nhiều.

"Phải cẩn thận."

An Chi soạn một tin nhắn ngắn gọn gửi đến một số liên lạc ít dùng. "Nếu trong 2 tiếng nữa tôi không nhắn lại, gọi cảnh sát." Cô không ghi rõ địa điểm, chỉ là một biện pháp đề phòng tối thiểu.

Cô thay một bộ quần áo đơn giản, tối màu, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang. Cầm theo điện thoại (đã bật ghi âm và định vị tạm thời gửi cho người bạn tin cậy kia), một bình xịt hơi cay nhỏ. An Chi hít sâu. Từ bao giờ cô lại phải chuẩn bị kỹ lưỡng như một điệp viên thế này? Chỉ để đi gặp một người có thể biết bí mật về cô bạn thân cũ?

Carrot Và Tịch Dương

Quán x là một quán cà phê vắng vẻ ở khu cũ của thành phố. Khi An Chi đến, trời đã nhá nhem tối. Cô ngồi ở một bàn khuất trong góc, gọi một tách trà. Ánh mắt cô lướt nhanh khắp phòng, quan sát những người có mặt. Không có ai đáng ngờ.

Mười lăm phút trôi qua. Một người phụ nữ trung niên, ăn mặc giản dị, vẻ mặt hơi khắc khổ bước vào quán. Bà đi thẳng đến bàn của An Chi.

- Cô là An Chi?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

An Chi gật đầu, ánh mắt dò xét.

- Chị là...?

Người phụ nữ ngồi xuống, nhìn xung quanh một lượt rồi mới nhìn vào An Chi.

- Tôi là Hằng. Từng làm cùng bộ phận với Mai Anh ở công ty cũ. Chị làm Nhân sự, còn tôi làm kế toán.

"Đồng nghiệp cũ Mai Anh?" An Chi nhớ lại lời chị Hương ở trước. Có vẻ như nguồn tin này có thật.

- Chị biết gì về Mai Anh? - An Chi hỏi thẳng.

Bà Hằng thở dài.

- Biết chứ. Biết rõ là đằng khác. Cái cô Mai Anh đó... không như vẻ bề ngoài đâu cô ạ. Tôi... tôi từng bị cô ta hại suýt mất việc. Chỉ vì... chỉ vì tôi vô tình nhìn thấy cô ta làm chuyện mờ ám với hồ sơ lương của một người. Sau đó, cô ta nói xấu tôi khắp nơi, dựng chuyện tôi ăn cắp vặt, khiến tôi bị cô lập rồi bị cho nghỉ.

An Chi im lặng lắng nghe. Đây chính là mảnh ghép cô còn thiếu. Cách Mai Anh thao túng không chỉ trong chuyện tình cảm mà cả trong công việc.

- Chị... chị có bằng chứng không? - An Chi hỏi, giọng hơi run lên vì mong chờ.

Bà Hằng lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại cũ.

- Bằng chứng đây. Hồi đó tôi lén ghi âm được vài đoạn nói chuyện của cô ta với người khác. Có cả tin nhắn này nữa. Lúc cô ta chưa đổi điện thoại.

Bà đưa điện thoại cho An Chi. An Chi nhận lấy, tay hơi run.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com