Anh ta nghe tin đồn về An Chi vẫn tiếp diễn. Nhưng giờ đây, anh ta nhìn chúng với ánh mắt khác. Anh ta biết Mai Anh là người đứng sau. Anh ta nhớ lại câu chuyện ngụ ngôn An Chi kể, nhớ lại cái tin nhắn anh vô tình thấy, nhớ lại sự khác biệt giữa An Chi điềm tĩnh và Mai Anh điên loạn.
Hoàng Nam cảm thấy tội lỗi. Anh đã tin nhầm người. Anh đã làm tổn thương An Chi. Anh muốn làm gì đó để chuộc lỗi, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Mai Anh gọi đến. Lần này, giọng cô ta đã bình tĩnh hơn, nhưng sự lạnh lẽo và đe dọa lại rõ ràng hơn.
- Hoàng Nam, anh vẫn không nghe điện thoại của em sao?
- Em muốn gì nữa Mai Anh? - Hoàng Nam trả lời, giọng mệt mỏi.
- Em muốn anh biết... con An Chi đó... nó đang cố gắng phá hủy em. Nó... nó biết một bí mật về em. Một bí mật... có thể hủy hoại tất cả. Nó dùng nó để uy h.i.ế.p em.
Mai Anh vẫn cố gắng thao túng, vẫn cố gắng vẽ nên hình ảnh nạn nhân. Nhưng Hoàng Nam không còn tin nữa.
- Bí mật gì? - Hoàng Nam hỏi, giọng lạnh băng.
- Anh không cần biết! Anh chỉ cần tin em! Con An Chi đó điên rồi! Nó... nó sẽ không từ thủ đoạn nào đâu! Anh cẩn thận nó đấy! Nó có thể làm hại anh!
Carrot Và Tịch Dương
Lời nói của Mai Anh đầy sự mâu thuẫn và hoảng loạn ẩn giấu. Cô ta vừa sợ An Chi phơi bày bí mật, lại vừa cố gắng dùng bí mật đó (một cách nào đó) để đe dọa ngược lại An Chi, hoặc ít nhất là làm Hoàng Nam sợ An Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Cô ấy làm hại tôi? - Hoàng Nam cười khẩy. Nụ cười đầy sự khinh miệt. - Ai mới là người muốn làm hại người khác, Mai Anh? Tôi đã thấy em nổi điên thế nào rồi. Tôi cũng nghe phong thanh về những chuyện em làm với An Chi ở công ty cũ rồi. Cả cái cách em nói dối mẹ tôi nữa. Mai Anh à, vở kịch của em... kết thúc rồi. Anh không còn tin em nữa.
Anh ta nói thẳng, không chút do dự. Lời nói như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng vào Mai Anh.
Mai Anh c.h.ế.t lặng ở đầu dây bên kia.
- Anh... anh nói gì vậy? Anh không tin em sao? Anh... anh tin con An Chi đó à?!
Giọng Mai Anh vỡ ra, không còn sự đe dọa, chỉ còn sự bàng hoàng và tuyệt vọng.
- Anh không tin cô ấy. Anh không tin em. Anh không tin ai hết. Anh chỉ tin vào những gì anh thấy. Và những gì anh thấy... là sự giả tạo của em. - Hoàng Nam đáp, giọng lạnh lẽo. - Chúng ta... không còn gì để nói nữa.
Anh ta dập máy. Ngồi dựa vào ghế, thở hắt ra. Cuối cùng... anh ta cũng đã làm được. Cắt đứt hoàn toàn với Mai Anh. Anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm thấy nhẹ nhõm một chút, nhưng cũng đầy sự trống rỗng và hối hận. Anh ta đã sai quá sai.
Trong căn hộ sang trọng, Mai Anh ném mạnh điện thoại vào tường một lần nữa. Nó lại vỡ tan tành. Mắt cô ta đỏ ngầu. Hoàng Nam... anh ta đã bỏ cô ta rồi. Anh ta không tin cô ta nữa. Tất cả... tất cả là tại An Chi!
Mai Anh gào lên. Nỗi sợ hãi bị phơi bày, nỗi đau mất đi Hoàng Nam, tất cả biến thành sự hận thù điên cuồng. Cái bí mật đó... cô ta phải dùng nó! Phải dùng nó để kéo con An Chi đó xuống địa ngục cùng mình!
Cô ta run rẩy lấy một chiếc điện thoại khác, gọi cho "người quen".