Bạch Tử Tái Sinh

Chương 662



Bạch Tử lên xe và rời khỏi.

Cửa lớn của sự kiện vẫn còn rất nhiều paparazzi tập trung.

Khi xe của Bạch Tử di chuyển, ánh mắt của cô lướt qua những paparazzi đang cầm máy quay lớn.

Lúc này, một paparazzi nhận ra biển số xe của Bạch Tử và hét lên: "Là xe của Bạch Tử!"

Máy quay lập tức quay lại, hướng về phía xe của cô, nhưng may mắn là Hứa Phong đã lái xe đi kịp thời, tránh được sự cố giao thông.

Bạch Tử trở về Khúc Gia Viên.

A Hoa vừa kịp phát hiện Lưu Tiểu Hà  đang lén lút núp trong hành lang bảo mật.

Lưu Tiểu Hà  cuối cùng cũng đã thăm dò được thông tin về nơi ở của Bạch Tử.

Sau khi Lục Lộc  kết thúc quay phim, Lưu Tiểu Hà  không còn chăm chỉ làm việc mà chỉ lo chuyện vặt vãnh, điều này đã bị Lục Lộc  phát hiện.

Lục Lộc  rất không hài lòng với cô, vì vậy Lưu Tiểu Hà  đã phải tìm cách hòa giải mối quan hệ với Lục Lộc , hứa sẽ trong vòng một tuần làm rõ tất cả về người đàn ông bên cạnh Bạch Tử.

Lúc đầu, Lưu Tiểu Hà  nghĩ rằng Bạch Tử chỉ là một cư dân bình thường tại Khúc Gia Viên, có thể giống như Lục Lộc , chỉ thuê nhà thôi. Nhưng không ngờ, Bạch Tử lại ở tầng cao nhất của khu Khúc Gia Viên, nơi đắt đỏ nhất — vườn trên không.

Và quan trọng hơn, đây là một căn hộ cô đã mua.

Căn hộ vườn trên không thực sự rất đẹp, nhưng cũng vô cùng đắt đỏ.

Vì Khúc Gia Viên rất khắt khe về tính riêng tư, thang máy chỉ có chủ căn hộ mới có thể sử dụng, Lưu Tiểu Hà  phải tốn rất nhiều công sức, leo lên cầu thang trong hành lang bảo mật.

Cần biết rằng, vườn trên không nằm ở tầng cao nhất, Lưu Tiểu Hà  leo lên đã mệt như chó.

Cô ta vừa định ngồi nghỉ trên cầu thang, thì bị A Hoa phát hiện.

Lưu Tiểu Hà  không hiểu sao lại bị phát hiện, cô chỉ ngồi im trong hành lang bảo mật, thậm chí không lộ diện.

Cô không biết rằng A Hoa là một người khiếm thính bẩm sinh. Mặc dù ông trời đã đóng một cánh cửa với cô, nhưng các cửa sổ và cửa chính khác đều mở rộng, các giác quan còn lại của A Hoa đều nhạy bén hơn người bình thường.

A Hoa ra ngoài vào buổi tối để vứt rác. Khi đang đợi thang máy, cô nghe thấy tiếng thở gấp phát ra từ hành lang bảo mật.

Vì vậy, cô quyết định kiểm tra và kết quả là đã bắt được Lưu Tiểu Hà  đang lén lút.

Lưu Tiểu Hà  lại một lần nữa rơi vào tay A Hoa, đúng là quá xui xẻo.

A Hoa bắt được cô, nhưng Lưu Tiểu Hà  không biết rằng A Hoa là người giúp việc trong nhà của Bạch Tử và còn có ý định chạy trốn.

Kết quả là, cô bị A Hoa cho một trận đòn bằng võ quân sự, một chiếc răng cửa của Lưu Tiểu Hà  bị đánh gãy, ngã ra đất và la hét đau đớn.

Khi Bạch Tử trở về, Lưu Tiểu Hà  vẫn còn đang la hét đòi gọi cảnh sát!

Ánh sáng của đèn cảm ứng trên tầng vẫn sáng liên tục.

Quản gia Liên đứng bên cạnh A Hoa, tay không biết làm gì, chỉ biết đứng nhìn.

Khi Bạch Tử bước ra từ thang máy, Quản gia Liên nhìn thấy cô trở lại, như tìm được chỗ dựa vững chắc, lập tức lên tiếng:

"Cô Chủ, cô về rồi, cô nhìn xem... người này..."

Bạch Tử liếc mắt nhìn, lập tức nhận ra người bị A Hoa ghì xuống đất chính là Lưu Tiểu Hà .

Lưu Tiểu Hà  nghe thấy họ gọi Bạch Tử là Cô chủ, cô ngạc nhiên nói:

"Bạch Tử! Cô... cô về rồi."

Mục đích của Lưu Tiểu Hà  tối nay là muốn lén lút đến, rồi cũng lén lút rời đi.

Sự kiện Thời Trang là cơ hội tốt, biết đâu Bạch Tử sẽ nghỉ lại trong phòng khách sạn mà ban tổ chức chuẩn bị.

Cô ta không muốn làm Bạch Tử chú ý, nếu không kế hoạch sẽ thất bại.

Bạch Tử nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, hỏi:

"Lưu Tiểu Hà , cô ở đây làm gì?"

Lưu Tiểu Hà  đương nhiên không dám thừa nhận mình đến đây để theo dõi, cô che miệng đang chảy máu, nói lắp bắp:

"Tôi đến đây để tập thể dục! Kết quả bị người này đánh một cách vô lý, chuyện này tôi không bỏ qua đâu, tôi sẽ báo cảnh sát!"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bạch Tử đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"À, A Hoa nhà tôi tuy không biết nói, nhưng không phải là kẻ điên, cô ấy sẽ không tự dưng đánh người đâu. Cô muốn báo cảnh sát sao? Vậy thì nhanh lên đi."

Lục Lộc  còn không biết là đã phái người thông minh nào đi điều tra.

Bạch Tử cảm thấy nói chuyện với Lưu Tiểu Hà  quả thực là phí thời gian.

Không biết Lục Lộc  mỗi ngày đối diện với cô ta có thấy mệt mỏi không.

Bạch Tử bước vào trong nhà, Nhục Nhục chạy ra từ cửa.

Lúc này, Lưu Tiểu Hà  còn muốn nhân lúc Bạch Tử vào nhà để lén nhìn qua, biết đâu có thể phát hiện đôi giày đàn ông ở khu vực thay giày, điều đó sẽ là chứng cứ rõ ràng.

Nhưng cô ta chưa kịp thấy gì, đã bị Nhục Nhục, thân hình to lớn, dọa cho một phen sợ hãi.

"Trời ơi, con ch.ó này sao to thế!"

Nhục Nhục không phải lần đầu tiên bị nhầm là chó dữ, nó lườm Lưu Tiểu Hà  một cái rồi đi theo Bạch Tử vào nhà.

Lưu Tiểu Hà  chỉ dọa sẽ gọi cảnh sát, nhưng Bạch Tử thì không phải nói chơi.

Bạch Tử vào nhà, đầu tiên gọi điện cho Tề Hàn.

May mắn tối nay Tề Hàn đang họp trong cục, giờ đã muộn, nếu không có thể cô đã bị Lưu Tiểu Hà  bắt gặp ngay tại chỗ.

Tề Hàn lúc này đang trên đường về nhà, Bạch Tử bảo anh đừng về mà đến nhà ba mẹ ở lại một đêm.

"Nhà có người lạ à?"

"Ừ, nhưng em có thể xử lý."

"Được, có chuyện gì thì nhớ gọi cho anh."

Tề Hàn đương nhiên tin tưởng Bạch Tử, nhưng để phòng ngừa, anh vẫn gọi cho bảo vệ báo trước.

Một vài bảo vệ nhanh chóng có mặt tại hiện trường.

Quản gia Liên nghiêm khắc quở trách:

"Người này có dấu hiệu theo dõi, biết đâu còn định ăn trộm, các đồng chí bảo vệ , các anh phải bắt cô ta về đi!"

Nói cũng thật trùng hợp, chính những bảo vệ này là người đã bắt Lưu Tiểu Hà  về lần trước tại Khúc Gia Viên.

Lưu Tiểu Hà  vốn đã thấy bất an, giờ nhìn thấy bảo vệ càng thêm hoảng sợ.

Cô ta vẫn cố biện minh:

"Tôi đến đây để tập thể dục, leo cầu thang là việc tôi phải làm mỗi ngày, sao lại là theo dõi? Tôi ăn trộm cái gì? Mấy người đừng có ăn nói bừa bãi, tôi có thể kiện Mấy người vì nói xấu tôi!"

Lưu Tiểu Hà  kiên quyết bảo vệ chiếc túi của mình, không chịu cho bảo vệ kiểm tra, còn không ngừng la hét, khiến đèn cảm ứng ở các tầng dưới sáng lên.

Bạch Tử lo ngại làm ồn ào mọi người xung quanh, liền đưa mắt ra hiệu cho A Hoa.

A Hoa bước lên, chuẩn bị tát cho Lưu Tiểu Hà  một cái, nhưng chỉ định dọa cô ta thôi.

Lưu Tiểu Hà  vội vàng đưa tay lên che mặt, nhưng A Hoa nhanh chóng cướp lấy chiếc túi của cô ta.

A Hoa ném túi cho bảo vệ , và khi họ mở ra, bên trong đầy đủ thiết bị!

Có cả sạc dự phòng, còn có cả máy quay camera siêu nhỏ, chứng cứ rõ ràng khiến Lưu Tiểu Hà  không thể biện minh.

"Chính cô là kẻ theo dõi! Đi cùng chúng tôi!"

Vậy là, kế hoạch của Lưu Tiểu Hà  chưa kịp bắt đầu đã thất bại.

Cô ta bị cảnhbảo vệ đi, lần này chắc chắn sẽ bị ghi lại vào hồ sơ tội phạm.

Bạch Tử ở nhà tối hôm đó khá nhộn nhịp.

Trong khi đó, tại khách sạn cũng đang diễn ra một trận chiến lớn.

Sáng hôm sau, khi Trầm Thanh Thanh nhìn thấy bức ảnh gửi về, cô gần như bị choáng váng.

"Mấy người nhầm người rồi!!"

Trầm Thanh Thanh nổi điên gọi điện thoại trách móc.

Ở đầu dây bên kia, người đàn ông có vẻ lúng túng, hỏi: "Cái gì?"

 


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com