Nhưng anh như không hề biết tiết chế, mang theo sự cuồng nhiệt bị kìm nén từ lâu.
Không rõ bao lâu sau, anh cuối cùng cũng bế tôi đặt lên giường.
Dưới ánh trăng, tôi thấy áo sơ mi anh nhăn nhúm chẳng còn hình dạng, vẻ chỉn chu thường ngày hoàn toàn biến mất.
Tôi bỗng nhớ đến lời bạn thân trong bữa tiệc:
“Cậu biết không, bao nhiêu thương hiệu xa xỉ muốn chiêu mộ anh ấy, bao nhiêu cô gái muốn gả cho anh ấy…”
“Vậy mà anh ấy chưa từng vướng vào tin đồn tình cảm, người trong giới đều nói anh ấy lãnh cảm.”
Ánh mắt tôi bị chiếc khuy cài tay bằng đá mặt trăng của anh thu hút.
Chính là tác phẩm tôi từng mang đi dự thi năm ấy, sau khi đoạt giải được hội đồng đem ra đấu giá từ thiện, bị một người ẩn danh mua lại với giá cao ngất.
Thì ra là anh.
Anh cũng nhìn theo ánh mắt tôi, ngón tay khẽ vuốt ve chiếc khuy ấy.