Omega tuy có chút tâm tư nhỏ bé, nhưng lại hiếm khi thực hiện, sao có thể so sánh với chị gái lớn hơn mình vài tuổi, dám nghĩ dám làm.
Mùi hương ngọt ngào len lỏi vào khứu giác, xua tan đi cái ẩm ướt, ngột ngạt của bãi đậu xe ngầm.
Tô Dương hơi cụp mi, lùi lại nửa bước, đầu chàng trai buộc phải rời đi, mái tóc trượt nhẹ trên làn da mịn màng, mang theo chút lưu luyến.
"Ở công ty có chút việc đột xuất, nên đến muộn." Cô giải thích ngắn gọn lý do đến muộn hôm nay, "Xin lỗi, đừng giận nhé?"
Chàng trai lắc đầu, nhìn chăm chú vào mắt cô, vô cùng chân thành, "Em không giận."
Tô Dương nhìn cậu một lúc, dường như đang xác nhận sự chân thật trong lời nói của cậu.
Một lúc lâu sau.
Đầu ngón tay thon dài của Alpha chạm lên mặt chàng trai, ánh mắt sâu thẳm, dừng lại trên hàng mi đang chớp nhẹ của cậu.
"Cô gái vừa nãy là bạn học của em sao?" Tô Dương hỏi.
Chàng trai chợt hiểu ra, những điều băn khoăn suốt dọc đường cuối cùng cũng có lời giải đáp, câu trả lời khiến lòng tràn ngập vui sướng.
"Em không quen cô ta!"
Cậu dường như sợ bị hiểu lầm, giọng nói có chút gấp gáp, nhưng cũng vì thế mà để lộ ra chút vui mừng không giấu được.
Chú cún cưng được chiều chuộng sẽ vẫy đuôi thật mạnh, thể hiện niềm vui với chủ nhân, nếu chàng trai không thiếu cái đuôi, e rằng lúc này Tô Dương đã bị cậu quấn lấy toàn thân.
Dư Thư Bạch cọ cọ vào đầu ngón tay cô đang đặt trên má mình, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô.