Cục diện lập tức bị khống chế, cả Thôi gia nín thở, Thôi Khiêm ôm bàn tay đẫm máu, mồ hôi lạnh chảy dài như suối.
Tô thị là người phản ứng nhanh nhất, không giữ nổi vẻ bình tĩnh thường ngày, giọng the thé gào lên như phát điên:
“Nó làm sao có được lệnh bài Thánh thượng! Nhất định là giả! Mau bắt nó lại!”
Ta bật cười, giọng lạnh như gió mùa thu:
“Phụ thân đại nhân là Lễ Bộ Thị Lang, giả hay thật, chỉ cần nhìn một cái là rõ. Các người thử đoán xem, vì cớ gì ta lại có được lệnh bài của Thánh thượng?”
Một câu nói rơi xuống, sắc mặt Thôi Khiêm trắng bệch như tờ giấy.
Ngay cả huynh trưởng Thôi Cẩm Trạch cũng trừng mắt nhìn ta, sững sờ không nói nên lời.
Ta thong thả nói:
“Hôm nay mệt rồi, phụ thân nên đi băng bó đi. Vài ngày nữa… ta sẽ từ từ bồi tiếp các người.”
Nói rồi, ta cùng Hoè Hoa trở về Đình Lan Viện.
Phía sau, chỉ còn tiếng gào khóc vang trời.
---------------------
Chưa đầy năm ngày nữa là đến ngày giỗ mẫu thân.
Dù lúc này Thôi gia lập tức phái người đến Ung Châu dò xét thân thế ta, cũng đã không kịp nữa rồi.
Huống hồ, lão Lý tri phủ kia vốn là hạng cáo già lọc lõi,
Không cần ta nhúng tay, bọn họ tự khắc sẽ nghi thần nghi quỷ, sinh tâm sợ hãi.
Hoè Hoa nhắc:
“Gần đây những món bọn họ đưa tới, tiểu thư đều không thể đụng vào.”
Tất nhiên.
Khi kẻ thù hoảng loạn, điều đầu tiên chúng nghĩ đến luôn là diệt trừ.
Diệt trừ trong lặng lẽ, rồi loan tin rằng trưởng nữ Thôi gia bệnh mà chết.
Nhưng tại sao ban đầu lại đón ta về?
Tại sao lại bức ta đến đường cùng?
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.
Vì sao lại hại c.h.ế.t mẫu thân ta?
Mẫu thân năm xưa yếu đuối dịu dàng, đến phút cuối đời cũng chẳng thể đòi lại công bằng cho bản thân.
Thôi Khiêm cáo bệnh lui triều, đóng chặt cửa lớn, mưu toan đưa ta vào chỗ chết.
Chỉ tiếc rằng, đã quá muộn rồi.
--------------------
Bên cạnh ta, ngoài Hoè Hoa, còn có hai nữ thị vệ do Diêu phi phái đến.
Đều là ám vệ, giỏi nhất là lấy mạng người trong thầm lặng.
Không cần ta nhúng tay, hễ kẻ nào bén mảng đến Đình Lan Viện, tất không toàn mạng trở về.
Ngày thứ năm, mọi thứ đã sẵn sàng.
Diêu Kim An, ngự tiền thị vệ, dẫn người bao vây phủ Thị Lang.
Chiếu chỉ của Diêu phi phong tỏa toàn bộ Thôi phủ.
Thánh thượng lâm trọng bệnh, Bộ Công tấu lên: ở Kinh Hà – Hán Dương, phát hiện kẻ dùng hình nhân yểm bùa.
Tà thuật luôn là điều cấm kỵ trong cung cấm.
Nghe đồn trước đây, cái c.h.ế.t ly kỳ của Diêu Quý phi cũng liên quan đến loại tà thuật này.