Ác Độc Chủ Mẫu Dốc Sức Minh Oan Hằng Ngày

Chương 273



Từ Vị Bắc lòng cao hơn trời, kỳ thực cũng chẳng quá vướng bận chuyện tiền bạc.

Hắn mở cửa hiệu vốn để kiếm tiền, nhưng mục đích lại là để củng cố binh lực.

Thế nhưng hiện giờ quốc khố trống rỗng, dân chúng bị thiên tai thì vẫn đang chờ cứu tế, hắn có thể làm được gì đây?

Bạc tiền có hạn, chỉ đành ưu tiên xử lý việc hệ trọng trước mắt.

Cũng chính sau khi vào Hộ Bộ, ngồi vững ở vị trí này, hắn mới dần phát hiện ra nhiều tệ nạn, cũng phần nào hiểu được tâm ý ban đầu của Cố Viễn Thạch khi quyết tâm cải cách.

Hệ thống này thực sự đã mục nát tận gốc rễ, nếu cứ thả mặc phát triển, e rằng sẽ nguy đến xã tắc.

Bởi vậy, gần đây, Từ Vị Bắc cũng không còn hay mắng Cố lão tặc nữa.

Cố Uyển Ninh trồng ngô ở trang viên, tới mùa thu hoạch, phải tự mình giám sát việc thu hoạch.

Mặc dù ai nấy đều bận rộn, nhưng Từ Vị Bắc và Cố An Khởi vẫn cùng nàng đi tới.

Bởi việc này thực sự có ý nghĩa hệ trọng.

Năng suất ngô có thể ảnh hưởng sâu sắc đến vận mệnh quốc gia trong tương lai.

Cố Uyển Ninh dẫn theo mấy vị di nương cùng Kiều Nương đến trang.

Tuy nàng cho phép mọi người tự do hành động, nhưng rốt cuộc ai nấy cũng không rời nàng nửa bước, chỉ chờ được tận mắt chứng kiến "kỳ tích" hiển hiện.

Đồng ngô trải dài mênh m.ô.n.g vô bờ, nhưng vì đây là vụ ngô cuối mùa, nên những cây ngô đã ngả màu úa vàng, trông có vẻ tiêu điều, khác hẳn với cảnh tượng đồng lúa mì thu hoạch, từng hàng thẳng tắp, bội thu no đủ.

Như vậy, sản lượng liệu có cao chăng? Trong lòng chúng nhân đều hoài nghi khôn nguôi.

Từ Vị Bắc sai người chia đất theo từng mẫu ruộng, chọn trước năm mẫu, tiến hành thu hoạch trước. Bên cạnh đó, có người chuyên trách bóc vỏ, tách hạt, cân đo đong đếm cẩn trọng.

Tuy lúc này ngô còn chứa nhiều hơi nước, nhưng chúng nhân ai nấy đều nóng lòng muốn biết sản lượng thực tế ra sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cố Uyển Ninh thì cực kỳ hưng phấn.

Nàng nhận thấy, đất đai trang này màu mỡ, trang đốc viên dốc lòng chăm sóc, nên ngô so với trong hậu viện còn tròn căng mẩy hạt hơn, sản lượng hẳn cũng sẽ cao hơn.

Mèo Dịch Truyện

Nàng sẽ có vô số chủng loại giống cây, sang năm có thể mở rộng diện tích trồng đại quy mô, giải quyết phần nào vấn đề lương thực cho bá tánh.

Vài năm nữa, nếu thặng dư, còn có thể dùng làm thức ăn chăn nuôi.

Ngô không phải nàng phát hiện ra, nhưng là do nàng phổ biến rộng khắp Trung Nguyên. Thành tựu này, đủ khiến nàng tự hào khôn xiết.

Thì ra, nữ tử cũng cần có sự nghiệp riêng của mình!

Khác với chúng nhân, nàng chưa một lần hoài nghi năng suất ngô.

Bởi vậy, khi cuối cùng năm mẫu đất đạt sản lượng trung bình trên một ngàn năm trăm cân mỗi mẫu, chúng nhân đều kinh ngạc hân hoan, ngoại trừ Cố Uyển Ninh.

"Hầu gia." Nàng đã thoát khỏi trạng thái cuồng hỉ: "Cho người thu hoạch kỹ lưỡng, không bỏ sót lấy một hạt nào."

Nàng đã có dự tính từ trước, sẽ chọn giống ngô tròn căng mẩy hạt nhất, giao cho phụ thân và huynh trưởng.

Những hạt không đủ tiêu chuẩn làm giống, thì giữ lại tự mình sáng tạo món ăn mới, cũng đủ để nàng đại phát tài.

Từ Vị Bắc nhìn nàng, hỏi: "Không hưng phấn sao?"

Chính hắn còn cảm thấy m.á.u sôi sục, chỉ là hiện tại vẫn chưa biết loại ngô này liệu có hợp khẩu vị hay không.

"Quả như ta đã liệu." Cố Uyển Ninh đắc ý đáp: "Sang năm, ta sẽ cho Hầu gia ngạc nhiên lớn hơn nữa."

"Ta sẽ chờ."

Từ Vị Bắc nhìn dáng vẻ tràn đầy sinh khí của Cố Uyển Ninh, trong mắt hắn, chỉ còn lại ánh sáng hy vọng cùng sinh cơ bừng bừng chiếu rọi.

Cố An Khởi từ trước đến nay vốn giỏi che giấu tâm tình, nhưng lúc này cũng khó mà kiềm nén, thấp giọng hỏi: "Uyển Ninh, muội nói xem, thứ ngô hạt này có thể làm được những món ăn gì? Liệu có thể thay thế lương thực, cứu đói trăm họ chăng?"