Khúc Lăng bị kế mẫu hãm hại, phải rời khỏi Hầu phủ suốt sáu năm. Lần trở lại kinh, chờ đợi nàng không phải ngày tháng yên ổn, mà là từng bước ép nàng phát điên.
Cuối cùng, nàng thực sự điên, giết sạch toàn bộ Hầu phủ, ngay cả mạng mình cũng mất.
Trọng sinh trở lại, Khúc Lăng cầm đao trong tay, lần này không còn điên nữa — nhưng vẫn giết sạch Hầu phủ! Kiếp trước, khi nàng bị giam vào đại lao Đại Lý Tự, Trì Uyên tin chắc nàng có nỗi khổ riêng, kiên quyết muốn rửa sạch tội oan cho nàng. Nàng chết đi, trong mắt Trì Uyên vẫn là thương tiếc, xót xa, đau lòng, như ngọn đèn sáng đưa nàng vượt qua khổ hải. Sống lại một đời, Khúc Lăng tay cầm đao, từng bước tính toán, đem toàn bộ ân oán kiếp trước thanh toán sạch sẽ.
Nàng đứng trước mặt Trì Uyên, thẳng thắn nói: “Ngươi cưới ta, vị trí Thế tử, sẽ không ai có thể cướp được nữa.” Định Tường Hầu phủ nàng đã tàn sát sạch, còn Tĩnh Uy Hầu phủ — chỉ là tiện tay mà thôi.