Ta nhặt được một kẻ sắp chết từ trong đống ăn mày, hắn tàn tạ, què quặt, đầu tóc rối bù, mặt mũi lấm lem, nằm rạp xuống đất xin ăn như một con chó.
Một tên ngốc mà người người ngoài thành đều ghét bỏ.
Chỉ có ta biết, người trước mắt này, từng là thiên chi kiêu tử chói mắt nhất Đế Kinh, từng là thiếu niên lang tiên y nộ mã.(chỉ những người nhà giàu mang quần áo sang trọng, hào hoa xa xỉ)