Sau khi được phân vào hệ Trị liệu, cuộc sống của Ngu Thanh Thiển dần ổn định.
Những lúc không có tiết học, nàng cũng chạy đến các hệ phái khác nghe giảng. Dù gì nàng cũng có thể giao tiếp với nhiều linh thực tinh hoa của các hệ phái khác, khả năng trở thành Linh Thực Sư đa hệ trong tương lai là rất lớn.
Nàng vô cùng hứng thú với việc tu luyện ở thế giới này, hấp thụ tất cả kiến thức như một miếng bọt biển.
Trong hệ Trị liệu, mối quan hệ của nàng và những người khác không tốt. Hiện tại lớp chia làm hai phe: một phe là những quý nữ thế gia do Tần Phượng Nghi cầm đầu, một phe là những thường dân do nữ t.ử tàn nhang Giả Mộng Trúc cầm đầu.
Và hai phe đều cố ý bài xích Ngu Thanh Thiển.
Trong mắt họ, Ngu Thanh Thiển chỉ là quá may mắn, không những được là Linh Thực Sư bẩm sinh, mà còn kèm theo thiên phú linh thực Cực Giai. Họ đều cho rằng tố chất thể chất và tinh thần lực của Ngu Thanh Thiển không bằng họ, nếu sau này cùng lịch luyện, nàng chính là thứ kéo chân sau.
Thiên phú tinh thần lực đối với Linh Thực Sư có thể được coi là bậc thang thăng cấp. Tinh thần lực của Ngu Thanh Thiển cấp Trung đồng nghĩa với việc con đường Linh Thực Sư tương lai của nàng đã bị đóng dấu mác tu vi cao nhất chỉ đến Linh Soái.
Nhiều người cùng lớp không muốn vì giao du với một Linh Thực Sư không có nhiều tiềm năng như Ngu Thanh Thiển mà đắc tội với một con cưng của trời có hậu thuẫn vững chắc và thiên phú xuất sắc như Tần Phượng Nghi.
Ngu Thanh Thiển vốn không bận tâm. Nàng biết nguyên nhân chính khiến những người trong lớp lạnh nhạt với nàng là do hai nữ nhân kia không thích và cố ý đối địch với nàng. Vừa hay, nàng cũng không thích họ.
Ngày hôm đó, bốn người trong ký túc xá Ngu Thanh Thiển cùng nhau ăn cơm ở nhà ăn.
Nhà ăn của Học viện Hoàng gia được chia làm ba cấp: cao, trung và thấp. Đại sảnh lầu một là kiểu xếp hàng lấy thức ăn, đồ ăn cũng khá rẻ. Chính sảnh lầu hai có ghế mềm riêng và có thể gọi món, giá cả đắt hơn lầu một nhiều. Lầu ba có phòng riêng, trang trí cũng rất tao nhã, thanh tịnh, thậm chí còn sang trọng kín đáo, đương nhiên giá cả cũng cao ngất ngưởng.
Bối cảnh gia đình của bốn người trong ký túc xá Ngu Thanh Thiển đều không tệ. Thỉnh thoảng họ sẽ lên phòng riêng lầu ba ăn cơm, nhưng phần lớn là gọi món ở lầu hai.
Cơ Linh Song chậm rãi chọn thức ăn trong đĩa, nhìn Ngu Thanh Thiển hỏi: “Người hệ Trị liệu có bắt nạt ngươi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Sao ngươi lại hỏi như vậy?” Ngu Thanh Thiển ngạc nhiên ngẩng đầu.
“Ta nghe nói Tần Phượng Nghi và đồng bọn bài xích ngươi.” Ánh mắt Cơ Linh Song có chút giận dữ: “Nếu bị bắt nạt thì ngươi đừng nhịn. Các tỷ muội sẽ dùng nắm đ.ấ.m nói chuyện với bọn họ.”
“Đúng vậy! Tần Phượng Nghi tưởng mình đến từ Tần gia của lục địa Trung Ương thì ghê gớm lắm sao.” Hạ Oanh bĩu môi, ác ý nói: “Nếu nàng ta dám dẫn người bắt nạt ngươi, bọn ta sẽ chặn đường đ.á.n.h nàng ta. Tần gia chẳng có gì đáng sợ cả.”
“Ta đã âm thầm điều tra rồi, chẳng qua nàng ta chỉ là thứ nữ của Tần gia thôi. Mẫu thân nàng ta là tiểu thiếp có chút sắc đẹp, được sủng ái nên muốn vượt mặt đích nữ. Một con chim sẻ bay lên cành cây thôi mà, không thể biến thành phượng hoàng đâu.” Cơ Linh Song khinh thường cười khẩy.
Sau đó nàng chuyển giọng hỏi Ngu Thanh Thiển: “Có cần cho nàng ta một bài học không?”
“Ta cũng có thể nguyền rủa nàng ta.” Tạ Thư thong thả nói.
Ngu Thanh Thiển nghe ba người họ nói, lòng cũng ấm áp bèn nhướng mày: “Các ngươi nhìn ta giống quả hồng mềm dễ bị bắt nạt sao?”
“À không.” Ba người lắc đầu.
“Vậy thì được rồi.” Ngu Thanh Thiển cười rạng rỡ: “Yên tâm đi, mấy thứ đó không đáng đặt vào mắt ta. Nếu thật sự dám đụng đến đầu ta, ta sẽ cho họ biết thế nào là sống không bằng c.h.ế.t.”
“Ngươi nói vậy chúng ta cũng yên tâm rồi.”
Bốn người ăn xong bước ra khỏi nhà ăn. Khi đi ngang qua một rừng phong, Ngu Thanh Thiển chợt bắt gặp một bóng trắng ở xa xa biến mất trên một lối mòn bên cạnh.
Nàng quay đầu nói với ba người bạn cùng phòng: “Các ngươi về trước đi, đột nhiên ta nhớ ra còn chút việc cần làm.”
Ngay sau đó nàng nhanh chóng đi về phía lối mòn đó, chẳng mấy chốc khuất bóng trong rừng phong.