"Ngọc Như, dù ta cố đẩy nàng lên vị trí cao, cuối cùng nàng cũng chỉ là nắm quyền thiên hạ, không thể lên cao hơn được nữa. Nàng vẫn là thuộc hạ của ta. Nhưng nếu nàng làm Hoàng hậu của ta, chúng ta sẽ là quan hệ ngang hàng, nàng nghĩ xem có phải vậy không. Nàng thích tiền như vậy, Hoàng hậu mỗi tháng tiền lương một vạn, ta còn cho nàng tám thực ấp."
"Tám!"
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé! 📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Không đủ thì ta tăng lên mười tám."
Ta tức đến khóc: "Ngài là người gì vậy, tăng giá theo tỷ lệ 125%, làm sao ta chịu nổi?"
"Tóm lại nàng có thể trở thành nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ."
Ta cắn răng: "Rồi trong hậu cung quản ba ngàn nữ nhân?"
Triệu Túc chỉ trời thề: "Ta sẽ không có ba ngàn nữ nhân, ta chỉ có một mình nàng."
"Vậy ta trong hậu cung làm gì? Nuôi mèo hoang à?" Ta tức giận chống nạnh: "Dù sao ta thích phồn hoa thế tục, ta không thích làm nữ nhân của ai cả, ngươi hối lộ ta cũng vô dụng."
Triệu Túc ngồi dạng chân thở dài: "Haiz, nam nhân không được, nữ nhân cũng không xong, làm Hoàng đế mà cưới vợ cũng không xong, ta giữ ngôi vị này làm gì!"
Hắn ném ngọc tỷ xuống, ta đá hắn đi nhặt về, hai chúng ta ngồi cùng nhau, dưới trăng lặng lẽ rơi lệ.
Ngay lúc đó, xung quanh bỗng vang lên tiếng vó ngựa: "Hoàng thượng! Lý đại nhân!"
Ta vội vàng sờ lên mặt: "Ta còn chưa kịp búi tóc!"
Rồi nhìn xuống chân mình: "Giày cũng ướt hết rồi, không xỏ vào được nữa. . ."
Chết rồi c.h.ế.t rồi, ta sắp bị lộ mất!
Đúng lúc ta nghĩ cuộc đời mình sắp kết thúc, một tấm áo choàng đen đã phủ kín lấy ta.
Trước khi các đồng liêu của ta đuổi tới, Triệu Túc đã quấn chặt ta trong áo choàng, che chở ta dưới thân mình.
"Có xe ngựa không?" Ta nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Triệu Túc.
"Có có có. . ."
Xe ngựa được dắt đến.
Triệu Túc bế ngang ta, đưa ta lên xe, không để lộ một sợi tóc nào.
Ngày hôm sau, khắp kinh thành điên cuồng truyền tin —
Hoàng thượng và Lý đại nhân trốn tránh quần thần để ân ái!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Quần áo không chỉnh tề, tình tứ nơi hoang dã!
Khi cận thị phát hiện, Lý đại nhân đã mềm chân không thể đi nổi!
Hoàng thượng công khai âu yếm bế Lý đại nhân lên xe, về cung tiếp tục mặn nồng!
Ly kỳ nhất là, khi đến triều, đồng liêu đau đớn hỏi ta: "Lý đại nhân, có thật thánh thượng định lập ly miêu làm Thái tử không?"
Ta: "Không có ly miêu! ! !"
6
Vì tin đồn về ta lan truyền sôi sục, Thừa tướng không nhịn được mà đi tìm Triệu Túc: "Hoàng thượng đích thân cầm quyền bao năm, sao vẫn chưa lập trung cung?"
Triệu Túc uống rượu: "Ta có người mình thích."
"Vậy thì lập đi!"
"Kế hoạch nghề nghiệp của chúng ta hơi xung đột. Nàng không chịu từ bỏ công việc vì ta — Ta có thể từ chức để bỏ trốn cùng nàng không?"
Thừa tướng lôi ra một tờ giấy trải trước mặt hắn: "Một tờ tội kỷ chiếu."
Triệu Túc thật thà nhận lấy.
"Bệ hạ có nghĩ rằng, ngài là thiên tử, có những việc không phải vì tình yêu, mà là trách nhiệm."
"Ta vẫn luôn gánh vác trách nhiệm, nhưng chuyện hôn nhân đại sự ta không muốn lừa dối bản thân."
"Vậy chẳng lẽ Hoàng thượng cứ mãi không lập trung cung, cũng không có Thái tử?"
"Nhận nuôi một đứa đi." Triệu Túc ngả người trên long ỷ, thất thần nói, "Ta tự lập tự cường, không có thê tử, ta tự làm người cha đơn thân."
Hoàng hậu thì nhất quyết không lập, khiến Thừa tướng tức đến ngã bệnh.
Dần dà cả kinh thành đều chỉ trích hắn, ai cũng nói thiên tử đoạn tụ, đức không xứng vị.
Ta không nhịn được đi tìm hắn: "Ngày đó sao ngài lại che chở cho ta?"
Nếu không phải vì che chở cho bí mật của ta.
Hắn không những không phải gánh tiếng xấu, lúc này đã đạt thành mộng đẹp rồi.
"Nàng là bằng hữu tốt nhất của ta, huynh đệ với nhau chẳng phải nên liều c.h.ế.t vì nhau sao." Hắn mỉm cười, xoa xoa đầu ta, "Không sao đâu. Thích nàng là chuyện của ta, đừng bận tâm."