GIỚI THIỆU:
Gả cho Cố Du Minh năm năm,
ta một lòng một dạ, xử lý nội trạch, giữ vẹn bổn phận của người vợ.
Hắn chán ghét ta hay ghen, lại oán ta không biết cúi đầu.
Lúc loạn quân ập đến, hắn vì cứu biểu muội mà bỏ ta lại giữa xe ngựa, không ngoảnh đầu.
Hắn không hề hay biết—
thủ lĩnh loạn quân năm đó, lại chính là thanh mai trúc mã từng được ta lấy mạng mình bảo vệ.
Về sau nghe kể,
hắn như hóa điên, ngày đêm lục tung thiên hạ để tìm ta.
Lần gặp lại là vào lễ đăng cơ của tân đế,
triều đình mở tiệc mừng trong cung.
Cố Du Minh nhìn ta đang an tọa trên cao điện nơi trung tâm,
toàn thân hắn run lên.
Cuối cùng, hắn cũng cong lưng, cúi đầu, hành lễ trước ta:
“Thần, tham kiến Hoàng hậu nương nương.”